Những tiếng ve kêu râm ran, những cánh bằng lăng tím, những chùm hoa phượng rực đỏ báo hiệu cho một mùa hè đầy sôi động. Mùa hè trong chúng ta.
Trong cuộc sống hiện nay, ở đâu đó quanh chúng ta vẫn có những con người bằng hành động của mình đang làm mai một dần những truyền thống tốt đẹp như: “Thương người như thể thương thân”, “Lá lành đùm lá rách”... Thay vào đó là một căn bệnh hết sức đáng sợ, đó là sự vô cảm.
YBĐT - Cuộc sống của tôi không thể thiếu hình bóng mẹ. Mẹ là ngọn đèn soi sáng cả cuộc đời tôi. Với mẹ, việc sinh ra tôi đã khó, việc nuôi dạy tôi khôn lớn, trưởng thành lại càng khó hơn.
YBĐT- Cuối năm học, học trò mải miết cuốn theo guồng quay thi cử, bài vở chồng chất. Bỗng một buổi chiều đạp xe từ trường về nhà, vô tình ngẩng lên thấy chùm bằng lăng tím biếc đính giữa vòm lá xanh, học trò ngạc nhiên, mừng rỡ đón người bạn cũ mến thương trở về.
Hạ đã tràn vào nhịp sống con người. Cái nắng chưa đủ để phượng hồng rực rỡ, ve cũng chưa ngân ran nhưng đủ biết đất trời đã vào hạ.
Có lúc, tôi tò mò không hiểu ma túy là thứ gì mà có thể khiến cho người ta lại “mê” nó đến thế. Hay nó là một loại “thuốc bổ” gì đó? Nhưng tôi đã lầm. Khi thấy ba tôi lên cơn vật lộn vì không có thứ “thuốc bổ” ấy, tôi hiểu ra rằng, thứ mà tôi vẫn tưởng là “thuốc bổ” đó giờ đây đã gieo xuống cuộc đời tôi một nỗi bất hạnh vô cùng lớn.