Chòng chành trên mảng đến trường

  • Cập nhật: Thứ tư, 6/7/2011 | 2:22:06 PM

YBĐT - Dòng Hút cắt ngang 5 thôn của xã Phong Dụ Thượng (Văn Yên) trong đó có thôn 3, thôn 6 và thôn 7 là những thôn cách xa cầu trung tâm khiến nơi đây trở thành một ốc đảo.

Các em học sinh thôn 6 đi học đều phải qua chiếc mảng tre này
Các em học sinh thôn 6 đi học đều phải qua chiếc mảng tre này

Việc đi lại của người dân phụ thuộc hoàn toàn vào những chuyến mảng và những cây cầu do chính người dân, các gia đình trong thôn bản tự làm để phục vụ nhu cầu sinh hoạt đi lại cho con em mình đến trường được thuận tiện hơn. Tuy nhiên điều đáng nói là những chuyến mảng qua suối không được đảm bảo an toàn ẩn chứa những tai họa khó lường trong những mùa mưa bão.

Kéo mảng vượt suối...
Vượt hơn 10 km từ trung tâm xã Phong Dụ Thượng, chúng tôi tìm đến thôn 6 khi mặt trời đã đứng bóng. Trên đường đi được chứng kiến rất nhiều chiếc cầu tạm, mảng bắc qua dòng suối Hút - nơi hàng ngày học sinh đi đến trường và người dân trong các thôn đi lại. 5 thôn của xã bị biệt lập và chia cắt bởi dòng suối Hút khiến cuộc sống của người dân gặp rất nhiều khó khăn.

Tất cả những thôn bên kia suối được may mắn có chung chiếc cầu treo đi lại. Đây là chiếc cầu nằm trên địa bàn thôn 5, các thôn còn lại trong xã muốn đi qua cầu cũng phải mất đoạn đường từ 2 đến 5km.

“Nếu mà không có những chiếc cầu tạm, mảng qua suối thì việc học hành và đi lại của người dân rất khó khăn. Muốn lên trung tâm xã mà không đi qua mảng hoặc cầu tạm, người dân ở thôn 3, thôn 7 mà xuôi xuống cầu treo ở thôn 5 lại ngược lên thì đoạn đường đi xã sẽ dài gấp đôi. Đáng lẽ lên xã chỉ đến 5 km thôi nhưng nếu đi qua cầu cho an toàn thì đoạn đường lên đến 10 km. Mà đa phần người dân và các em học sinh ở đây là đi bộ đến trường”, anh Hoàng Trung Hiếu, Trưởng thôn 3 cho biết.

Trước mắt chúng tôi là chiếc mảng được làm bằng những cây vầu, nứa xếp và buộc lại, bên trên đặt mấy tấm ván mỏng để dành chỗ cho xe máy. Đó chính là phương tiện để hàng ngày ông Đặng Phúc Châu và hai thành viên khác trong gia đình thay phiên nhau đưa khách qua suối. Mỗi ngày phải có đến hàng trăm lượt khách đi qua đoạn đường này. Chủ yếu là học sinh đi học và người dân trong vùng cùng với những lái buôn qua lại.

  

    Phút giải lao của anh Châu

Thấy chúng tôi có vẻ ngạc nhiên, em Đặng Thị Liều, học sinh lớp 4c, điểm trường thôn Khe Mạ hồn nhiên nói: “Bọn em đi học vất vả lắm, hàng ngày chúng em vẫn phải thường xuyên đi thế này”. Nhìn chiếc mảng mỏng manh đang cố gồng mình chở các em ra giữa dòng nước biếc, tim tôi như thắt lại khi nghĩ tới những trận lũ quét, lũ ống bất ngờ ở vùng cao.

Ẩn họa luôn rình rập
Không áo phao và không có bất kì một thiết bị bảo vệ nào để đảm bảo an toàn tính mạng cho các em, đó là những gì mà chúng tôi được “mục sở thị”. Cô Lương Thị Dung, giáo viên điểm trường Khe Mạ tâm sự: “Những khi vào mùa mưa lũ thì hầu hết các em ở thôn 6 bị cách trở không qua suối đi học được nên các thầy cô phải thường xuyên dạy bù, tăng thời gian, đến vận động học sinh học thêm cả chiều và những ngày nghỉ. Dù vẫn biết là không an toàn nhưng chẳng có cách nào khác, chẳng lẽ lại nghỉ học?”.

Ở lại Dụ Thượng hơn nửa giờ đồng hồ, chúng tôi được chứng kiến sự bận rộn của ông Châu, chủ chiếc mảng cứ tất bật ngược xuôi để đưa đón khách qua suối.

Biết được ý định của chúng tôi về tìm hiểu về công việc làm chủ kéo mảng, anh Đặng Tòn Siết, con trai và cũng là thành viên thường xuyên giúp bố kéo mảng cho biết: “Hàng ngày tôi phải dậy sớm và có mặt tại bến lúc 6 giờ sáng đến 6 giờ tối. Có hôm không có ai thay thì có người đem cơm đến ăn và nghỉ ngơi luôn tại chỗ. Công việc vất vả nên đòi hỏi người kéo mảng phải có sức khỏe. Làm liên tục cùng lắm cũng chỉ 2 ngày là phải thay phiên, nhìn vậy thôi nhưng kéo khó lắm”.

 

   Cầu tạm bắc qua suối Hút thôn 3, xã Phong Dụ Thượng

Chúng tôi tìm đến nhà ông Triệu Phúc Bảo, Trưởng thôn 6, ông Bảo cho biết: “Trong thôn thì giao thông đi lại còn nhiều khó khăn bởi do cách trở của suối Hút chia thôn ra làm hai nửa riêng biệt. Đa phần người dân phải đi qua mảng, cầu phao, cầu gỗ tự làm. Mỗi mùa mưa đến lũ lại cuốn trôi hết để trơ lại mấy chiếc cọc".

"Nhiều lần như vậy, người dân nghĩ ra giải pháp là đi mảng, mục đích phục vụ nhân dân trong vùng là chủ yếu. Các chủ kinh doanh thương lái đi xe máy qua chỉ thu 5.000 đồng/lượt đi và về. Có người thấy thương cũng cho được 10.000 đến 15.000 đồng. Mỗi lượt đi chỉ được qua một xe máy để đảm bảo an toàn” - Ông Bảo nói.

Chia tay ông Bảo, chúng tôi vẫn bị ám ảnh bởi chiếc mảng chòng chành ấy bởi thực tế đã có biết bao vụ tai nạn thương tâm xảy ra trên những chuyến đò chỉ vì sự thiếu trách nhiệm hoặc một chút bất cẩn, vô ý của chủ phương tiện.

Văn Thông - Xuân Tiên

Các tin khác
Đoàn viên, thanh niên huyện Mù Cang Chải giúp dân vùng lũ dậy lại nhà cửa

Hậu quả trận mưa lớn kèm lũ quét những ngày đầu tháng 8 là nỗi đau, mất mát không gì bù đắp của người dân vùng tâm lũ Mù Cang Chải, đặc biệt là đồng bào các xã Hồ Bốn, Lao Chải và Khao Mang. Song, cũng chính trong lúc đau thương đã sáng lên câu chuyện tình người giúp nhau qua cơn hoạn nạn.

Bà Trần Thị Bích.

Trong hai ngày 12 và 13/6/2023, Báo Yên Bái đăng tải phóng sự (2 kỳ) với nhan đề “Xung quanh việc bà Trần Thị Bích tổ chức cai nghiện ma túy” của tác giả Lê Xuân Trường. Bài viết đã nhận được sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Sau khi bài viết được đăng tải, bà Trần Thị Bích (nhân vật trong bài viết), người tổ chức cai nghiện tại thị xã Nghĩa Lộ có đơn đề nghị gửi Báo Yên Bái.

Măng Bát Độ được người dân xã Kiên Thành thu hoạch, mang bán tại các cơ sở thu mua tập trung.

Tròn 20 năm bén duyên đất Trấn Yên, đến nay, cây tre măng Bát Độ đã phủ xanh những triền đồi, cánh rừng ở các xã vùng cao Hồng Ca, Kiên Thành, Lương Thịnh, Hưng Khánh. Khẳng định được vị thế của mình là cây trồng đa lợi ích cho người dân, cây tre măng Bát Độ đã góp phần đổi thay diện mạo, đưa Trấn Yên trở thành huyện nông thôn mới đầu tiên của tỉnh Yên Bái và các tỉnh khu vực miền núi phía Bắc.

Hiện nay, những bản làng xa xôi của huyện Mù Cang Chải đang ngày một đổi thay, đời sống nhân dân cải thiện rõ rệt... Đây là minh chứng cho sự quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo đúng đắn của Đảng, Nhà nước, sự quyết tâm vào cuộc của cả hệ thống chính trị, sự bám sát thực tiễn, phát huy truyền thống đoàn kết, thống nhất, ý chí, khát vọng vươn lên trong triển khai, đưa nghị quyết của Đảng vào cuộc sống ở nơi vùng cao đặc biệt khó khăn.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục