Trời đông
- Cập nhật: Thứ năm, 16/12/2010 | 8:58:46 AM
|
Gió lạnh đưa hương thoang thoảng bay
Bầu trời trong vắt chẳng làn mây
Chiếc lá vàng rơi buồn gợn sóng
Nắng nhẹ nhàng đưa đôi cánh bay.
Hạ hết, thu sang, đông lại tới
Bâng khuâng ngơ ngẩn một nỗi lòng
Có cô trò nhỏ đưa tay hứng
Hứng cả trời đông lạnh đôi tay.
Ước một lần thôi thành ánh nắng
Sưởi ấm cỏ cây, muôn loài hoa
Ước một lần thôi thành cơn gió
Gieo vừng đông sưởi ấm trái tim hồng.
Bùi Phương Liên - (Lớp 11 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)
Các tin khác
Tạm rời xa mọi điều ý nghĩa, cuộc sống xung quanh tôi luôn có sự hiện diện của cái ngột ngạt, bức bách ngăn cách với thế giới bên ngoài bởi bốn bức tường. Không ai khác ngoài chính mình. Bởi chuyện học hành đối với tôi quả thật như một cực hình. Nó không khác gì bạn phải đối mặt với một con khủng long dữ tợn, không ngừng gầm gừ và chỉ trực nuốt chửng bạn.
Tan học... Nó bước vội vã về phía ngôi nhà nhỏ cuối phố như muốn che giấu điều gì đó trong ánh mắt tuyệt vọng còn ngấn nước. Nó nhận ra rằng giữa dòng người tấp nập kia, nó thật nhỏ bé, cô đơn đến tội nghiệp. Nó đã thất bại - thất bại đầu tiên trong cuộc đời.
Con bé lê từng bước chân nặng nề trên đường. Bầu trời mùa đông xám xịt, u ám, làm không gian như càng thêm nặng trĩu. Gió lạnh từng cơn táp vào mặt nó như thể muốn cào cấu khuôn mặt kia ra thành từng mảnh. Lất phất trong tiếng gió gào rít là những hạt mưa nhỏ nhưng lạnh buốt. Buồn quá!