Gió, mưa và nắng
- Cập nhật: Thứ năm, 18/9/2014 | 9:12:31 AM
Gió… gió đem theo mình mùi lúa chín, len lỏi khắp các ngõ ngách trong xóm làng… Gió thổi bay những giọt mồ hôi trên đồng, xoa dịu sự mệt mỏi những gánh lúa nặng bông… Gió nhẹ nhàng thế.
Cỏ khát.
|
Nắng… nắng đem về cái oi ả, sự nóng bức… Nắng làm rơi nhiều lắm những giọt mồ hôi… Nhưng sao người dân quê tôi lại quí cái nắng đến như thế? Nắng như đem trong mình những sứ mệnh cao cả lắm.
Mưa… mưa mát dịu, hiền hòa… dường như đã hoàn toàn đối lập với nắng. Mưa ngòn ngọt, thấm đẫm hương lúa từ gió… Mưa có lúc thầm thì… có khi u ám… có lúc lại nhẹ nhàng thanh khiết… Mưa mang nhiều tâm trạng…
Có lẽ là, chỉ có mưa và gió mới có thể hòa quyện lại thành một… Mái tóc buông dài, nhẹ nhàng theo làn gió như đang trêu đùa với những giọt mưa tí tách - thiên sứ của mùa hạ. Gió đem thật nhiều hương vị từ những nơi xa xôi mà ta chưa hề biết tới… Một câu chuyện kể dài. Một cảm giác nhẹ nhàng, yên bình mà thanh khiết.
Gió… mưa hay nắng? Có giống không sự yên bình hay sự ngưng trệ lại hay là sự thành công mà ta gặp phải trong cuộc sống. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ và ẩn chứa nhiều hương vị… Đường tương lai còn nhiều lắm những chông gai, gian khó. Hãy biết cách chấp nhận và hòa nhập với cuộc sống… với thiên nhiên… Biết đâu một ngày nào đó, giữa cái bề bộn của cuộc sống… nắng, mưa và gió của ngày hôm nay làm cho tâm hồn ta bình yên trở lại mà có thêm niềm tin để tiếp tục đi tiếp trên con đường tương lai có thật nhiều những thành công đang chờ ta phía trước…Vững bước nhé!...
Hoàng Diệp Linh (Thôn 14, xã Minh Xuân,
Lục Yên)
Các tin khác
Trong cuộc sống, những khi mệt mỏi, gặp khó khăn… sâu thẳm trong trái tim tôi luôn có một nơi làm điểm tựa, niềm tin, tiếp thêm sức mạnh tinh thần giúp tôi đứng dậy - là nơi ẩn sâu trong góc khuất của tâm hồn nhưng luôn hiện hữu, một nơi khiến tôi luôn một lòng hướng về mặc đường xa, cách trở, ấy chính là mảnh đất thân thuộc đầy yêu thương - quê hương.
Lan thân mến! Chúng mình cũng đã xa nhau gần 2 năm rồi nhỉ! Suốt thời gian qua, mình luôn ao ước có cậu ở bên. Cứ nghĩ đến cái lúc rời xa cậu, mình lại rất buồn. Chỉ vì mình hiểu nhầm nên mới ra nông nỗi này.
Bầu trời đêm như một tấm thảm nhung mềm mịn được rắc đầy kim tuyến. Ánh sáng từ những ngôi sao nhỏ cứ lấp lánh, khi mờ, khi lại rực rỡ. Ông trăng ngự trị giữa nền trời đầy kiêu hãnh, tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ, có chút lạnh lẽo. Trời về đêm như được mở rộng ra, tựa như một cái hố sâu hut hút, cuốn lấy đôi mắt người vào trong bằng vẻ đẹp huyền ảo, ma mị đầy bí ẩn.
Nó chả biết làm gì khi người bác của nó ngày ngày phải đối mặt với sự đau đớn của căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. “Đây có phải là một căn bệnh hiểm nghèo không?