Ngày chia xa

  • Cập nhật: Thứ hai, 7/12/2009 | 12:00:00 AM

YênBái - Mùa hè của tuổi học trò đã kết thúc, một năm học mới đã bắt đầu với bao điều mong đợi, mà đó là một năm học ở một ngôi trường xa lạ. Tôi chợt nhận ra trên con đường đi học sẽ không còn tôi và bạn cùng rảo bước mỗi ngày. Tôi đứng lặng người, nuối tiếc những ngày qua, giữa sân trường rộn tiếng cười vui không còn tôi.

Còn đâu nữa những ngày cùng học bên nhau... (Ảnh: Minh Quang)
Còn đâu nữa những ngày cùng học bên nhau... (Ảnh: Minh Quang)

Có còn ai đứng bên cửa sổ suốt giờ ra chơi không nói? Có còn ai ép cánh phượng hồng vào trang lưu bút, giấu một chút gì ngẩn ngơ? Có còn ai say sưa nhìn bong bóng mưa mùa hạ giữa sân trường? Dưới tán lá bàng xanh, ghế đá sân trường, còn ai ngồi tìm ý thơ và còn có ai sau giờ tan học đứng chờ tôi cùng về?
Nhớ! Tuổi thơ mình cùng chăn trâu cắt cỏ, bắt chuồn chuồn trên sườn đồi, cùng tung tăng chạy trên thảm cỏ, tìm những bông hoa tím ngắt...

Cái nắng gay gắt của trưa hè làm cho da hai đứa đen sạm lại. Bạn cùng tôi học bài, kể chuyện và gấp thuyền giấy. Bạn nói con thuyền sẽ chở ước mơ đi xa mãi. Ừ! Nếu nó trở thành hiện thực thì hay biết bao nhỉ!. Nhớ những ngày hai đứa cùng rảo bước trên con đường thân quen tới trường, những lần hai đứa thậm thụt dưới ngăn bàn, chia nhau vài ba chiếc kẹo, khiến cậu bạn ngồi cạnh thường ngày ít nói cũng phải lên tiếng. Nhớ! Nhớ! Nhớ quá 8A ơi! Những kỷ niệm sao mà thân thương thế. Vậy mà giờ đây chỉ có mình tôi với một thành phố mới, xa lạ, một môi trường mới với bạn bè, lớp học mới và cả một tương lai mới đang mở ra trước mắt. Nhưng dù có thế nào thì tôi vẫn nhớ về 8A, nhớ về những kỷ niệm vui, buồn với bạn bè...

Ngủ yên nhé, kỷ niệm tuổi thơ! Cái tuổi với bao mộng ước, hoài bão, thử thách đã làm chúng ta lớn dần lên. Ngày mai, trên con đường đời chắc sẽ nhiều gian nan hơn con đường quen thuộc tới trường của tôi và bạn. Hãy cố lên bạn nhé! Mùa thi đang đến gần!

Nguyễn Thị Hương - (Lớp 9b, Trường THCS An Thịnh, Văn Yên)

Các tin khác

Đi học về, con mệt mỏi ngả lưng xuống giường với tay bật chiếc cassette cũ. Con nhắm mắt thấy lòng mình dịu lại, bình yên trong giai điệu ngọt ngào của bài hát “Bông hồng cài áo”. Với con, đây là bài hát đặc biệt nhất – bài hát ru của mẹ. Ngay từ khi trí óc non nớt của con chưa hiểu hết những ca từ của bài hát này, giai điệu ấy đối với con đã rất đỗi thân thương.

Chợt tỉnh giấc lúc nửa đêm, con nghe trong xa vắng tiếng gió rít từng hồi làm lá cây rung xào xạc, tiếng mưa rơi trên mái tôn nhanh - chậm như gõ nhịp, tiếng con tàu đêm vẫn lầm lũi chạy xuyên qua tiết trời của những ngày đầu đông se lạnh, lòng con như sắt lại nỗi buồn mênh mang như dần lan toả khắp căn gác nhỏ còn vương mùi xa lạ.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục