YênBái - YBĐT - Vậy là một mùa hè nữa lại đến, mang theo một điều gì đó thân quen nhưng rất đặc biệt: đó là hương mùa hè!
YênBái - YBĐT - Chiều nay, chỉ có một mình bước trên con đường đó. Con đường có loài hoa tím mà cả mình và bạn coi là biểu tượng, là niềm tin và ta gửi cả những khát khao vào đó. Giờ đây, nhìn những cánh hoa tím rơi trên con đường, lòng mình xót xa, sao sắc tím giờ đây lại nhạt nhòa đến vậy?
YênBái - Chử Khoa Ngọc Diệp (Lớp 10A1, Trường THPT thị xã Nghĩa Lộ)
YênBái - YBĐT - Người ta vẫn thường nói, cuộc sống là trường học lớn nhất dành cho mỗi con người. Và tôi đã học được nhiều điều từ cuộc sống này. Có những điều tưởng như vô cùng giản dị nhưng nó luôn chứa đựng những bài học lớn.
YênBái - YBĐT - Chà! Năm học lớp 9 trôi qua nhanh thật ! Ngoài kia, trời nắng dữ dội. Nắng hun đỏ cành phượng vĩ, đốt vàng chùm hoa điệp và làm tím cả những chùm bằng lăng.
YênBái - YBĐT - Đã bao giờ bạn tự đặt ra cho mình câu hỏi: Thế nào là bạn? Và thế nào là một tình bạn đích thực ?
YênBái - YBĐT - Bốn năm là khoảng thời gian không dài nhưng cũng không thể nói là ngắn so với cuộc đời mỗi con người. Mới ngày nào chúng ta vừa bước chân vào cổng trường THCS, còn bao bỡ ngỡ, rụt rè, thậm chí tên nhau còn không biết, vậy mà giờ đây đã trở thành những người bạn thân thiết không muốn xa rời.
YênBái - YBĐT - Ào... ào... ào... Trời mưa. Mưa mùa hạ có khác, đến thật bất ngờ. Ngồi bên cửa sổ, tôi nhìn khắp sân trường. Bên hàng phượng kia, những hạt mưa đang vui đùa cùng nhành phượng thắm. Bên dãy bàng trước lớp, những hạt mưa đang nhảy nhót len qua từng kẽ lá, trông thật vui mắt! Rồi phía xa xa, những hạt mưa tựa những sợi dây dài đang tưới cho cỏ cây, hoa, lá và cả những cánh đồng đang trổ bông.
YênBái - YBĐT - Có một mùa hè năm ấy đã xa. Xa như chính khoảng thời gian không trở lại. Không trở lại nhưng không bao giờ mất. Bởi vẫn mãi còn trong nỗi nhớ khôn nguôi…