Thưa thầy! Thầy có khỏe không? Công việc của thầy vẫn tốt chứ ạ? Thầy ơi? Con nhớ thầy, nhớ cái lớp học nhí nhố mà thầy đã đặt tên nhiều lắm.
Nếu bây giờ cho bạn một điều ước thì bạn sẽ ước gì? Với tôi, tôi sẽ ước cho thời gian ngừng trôi, để tôi có thể ở gần các bạn - 33 đứa nhắng nhít và đặc biệt thêm một chút nữa.
Trong mắt mẹ, con mãi là một đứa con ngây ngô, khờ dại. Nhiều lúc con đã làm những chuyện khiến mẹ phải bận tâm suy nghĩ, giờ nghĩ lại con cảm thấy rất hối hận và dằn vặt bản thân mình. Đã bao lần con sai, đã bao lần con cãi lại mẹ nhưng mẹ không hề trách móc. Lúc nào mẹ cũng bao dung, tha thứ cho con.
Em chưa từng hỏi ý kiến của thầy về cái biệt danh mà lũ tiểu quỷ chúng em đặt cho thầy khi mà nó có nguồn gốc trong từ "xếp xó", khi mà cái cách xưng hô "em-xếp" ấy có vẻ kì lạ và đậm tính "nhí nhố".
Ngồi trong đêm, con chỉ mong thầy sẽ đọc được những dòng chữ của con và sớm khỏe lại. Con nhớ và thương thầy nhiều! Nhìn ra cửa sổ, vầng trăng tròn thật sáng, con lại nhớ đến nụ cười của thầy, nhớ những buổi học cùng thầy con chưa trả lời được câu hỏi và thầy đã trách con.
Trong cuộc sống, ai cũng có một điều gì đó để ước mơ, để hướng tới. Thật vậy, tôi cũng có ước mơ, giản dị thôi nhưng nó thôi thúc tôi phải cố gắng hết mình để có thể hiện thực hóa nó - ước mơ trở thành một giáo viên.
YBĐT - Nhớ ngày đầu tiên tôi bước vào trường cấp III sao mà bỡ ngỡ đến thế. Nhưng ngay lần đầu vô tình gặp cô giáo chủ nhiệm, cô đã cho tôi một cảm giác ấm áp lạ kì. Cô hỏi han về gia đình và học tập của tôi. Tôi cũng không ngần ngại nói hết những suy nghĩ của mình cho cô, còn cô thì giới thiệu về bản thân rất chi tiết.
Tôi là một cô gái thích viết. Không dừng lại ở việc viết về cảm xúc cá nhân, tôi còn viết về những điều nhìn thấy trong cuộc sống.
Trường của chị/ đèn dầu thay điện/ xe trâu thay xe tải/ Mùa đông đến nhìn học sinh ái ngại/ Áo mỏng, môi thâm, tay nẻ, chân trần...
Ba à! Con biết ba đang buồn dữ lắm. Bởi lẽ, căn bệnh đó đã khiến cho ba mất niềm tin về một cuộc sống tốt đẹp trong tương lai. Hơn thế nữa, con biết, ba còn buồn vì con và em quá khờ dại, quá nhút nhát và ngốc nghếch.
Có ai đó đã nói với em rằng: "Có anh trai là điều tuyệt vời nhất đấy". Lúc đó em đã nghĩ về anh, ông anh trai lớn hơn em 3 tuổi.