Sẽ mãi là bạn thân
- Cập nhật: Thứ tư, 26/12/2012 | 8:53:29 AM
YBĐT - Ai đó đã nói rằng, phải mất cả một cuộc đời, con người ta mới tìm được người bạn tri ân tri kỉ. Nhưng có lẽ tớ không mất cả cuộc đời mới tìm được người như thế bởi tớ luôn có cậu bên cạnh, bạn à!
Đôi bạn.
|
Thật khó để diễn tả tâm trạng của tớ khi đọc những dòng cảm xúc của cậu, man mác buồn, tớ phải suy nghĩ thật nhiều và tớ chợt nhận ra ý nghĩa thực sự của tình bạn.
Cậu nói đúng, là bạn thân, chúng ta phải luôn ở bên cạnh nhau, cùng chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn. Cậu và tớ có thật nhiều điểm chung: hoàn cảnh gia đình, lối sống và cả lối suy nghĩ. Nhưng giữa tớ và cậu luôn tồn tại một khoảng cách. Tớ vẫn đang loay hoay phá bỏ khoảng cách đó nhưng tớ biết:
Cậu coi tớ như đứa em gái, luôn bao bọc và chở che.
Cậu luôn san sẻ niềm vui và nỗi buồn cùng tớ.
Cậu không chê cười khi tớ kém cỏi mà động viên tớ phải cố gắng lên.
Cậu luôn ở bên tớ lúc tớ buồn và bật khóc, không một câu an ủi, chỉ là những cái vỗ vai nhè nhẹ, vụng về mà vô cùng ấm áp.
Cậu quan tâm đến tớ, dù chỉ nhỏ nhoi thôi nhưng với tớ nó ý nghĩa biết bao vì đâu có ai làm thế với tớ đâu.
Cậu hiểu tớ!
Đó là điều tớ muốn nói, đó là những suy nghĩ thật lòng của tớ dành cho những dòng cảm xúc đầy tâm trạng của cậu. Bạn bè, luôn luôn là thế, rất tốt, không cần gì, vô điều kiện, im lặng hay mở lời... đều có thể nói với nhau, đi cùng nhau. Có thể ở bên nhau đã là một chuyện rất tốt mà chẳng cần đến lí do. Đó chính là ý nghĩa của bạn bè.
Tất cả những điều trên là câu trả lời của tớ cho câu hỏi: “Chúng mình sẽ mãi là bạn thân nhé?”. Cậu hiểu tớ muốn nói gì rồi chứ? Đó là dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra, tớ và cậu vẫn sẽ gắng sức cùng nhau vượt qua để đi đến hết cuộc đời. Và tớ thật may mắn khi có cậu là bạn thân.
Phạm Hồng Uyên - Lớp 10 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành
Các tin khác
YBĐT - Tuổi thơ tôi in bóng bên dòng sông Những trưa hè oi ả đi bắt tép Cơn mưa giông làm ướt bông hoa nhỏ Tôi giật mình - thấy bóng mình bên sông.
YBĐT - Sáng ấy, vừa dắt xe vào cổng trường bất ngờ nó gặp Nam, dường như Nam đã đứng đó từ lâu đợi nó. Ngập ngừng, Nam đưa cho nó một chiếc hộp và bảo mở ra. Nó từ từ mở nắp hộp quà: Ồ! Một chú rùa con thật đáng yêu.
Hơn ba tháng rồi mẹ ạ, kể từ lúc con mới bước chân qua cánh cổng Trường Chuyên đầy bỡ ngỡ và xa lạ này.