Giọt mồ hôi

  • Cập nhật: Chủ nhật, 10/2/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - YBĐT - Đã bao giờ bạn tự hỏi, mình được hưởng những thành quả đang có là từ đâu chưa? Đã bao giờ bạn suy nghĩ về những mảnh đời xung quanh mình? Thành quả bạn đang hưởng không phải tự nhiên mà có. Đó là kết quả của một quá trình lao động miệt mài và hăng say. Những số phận quanh ta không phải đều tốt đẹp. Tất cả, tất cả đều được đánh đổi bằng những giọt mồ hôi - bạn có biết không?

Bạn đã bao giờ nghĩ về bát cơm bạn đang ăn? Có được những hạt gạo trắng ngần, dẻo thơm ấy là biết bao công sức, biết bao mồ hôi của những người nông dân một nắng hai sương, sớm khuya vất vả.

Bạn đã từng nghĩ đến những giọt mồ hôi mặn đắng của những con người vùng biển quanh năm lam lũ, cần cù, chịu khó làm ra từng hạt muối trắng tinh mà hàng ngày bạn vẫn dùng?

Có bao giờ bạn nhìn xuống con đường mình đang đi và tự hỏi đường do ai xây dựng chưa? Đường xanh, sạch, đẹp là biết bao giọt mồ hôi đổ xuống của những người công nhân ngày đêm xây dựng công trình; là giọt mồ hôi thầm lặng của những cô lao công hàng ngày vẫn gắn bó với tiếng chổi tre quét rác. Hàng cây xanh mát bên đường do đâu mà có, bạn đã bao giờ tự hỏi?

Chắc hẳn, bạn đã từng nghĩ đến giọt mồ hôi của những cô cậu học trò nghèo không ngại khó, ngại khổ vẫn cố gắng vượt lên hoàn cảnh, đạt được nhiều thành tích.

Có khi nào bạn động lòng trắc ẩn khi nghĩ đến những giọt mồ hôi lăn trên đôi vai gầy của bao trẻ thơ lang thang ngoài đường phố, kiếm kế mưu sinh? Đó là giọt mồ hôi của nỗi nhọc nhằn, khó khăn khi phải bươn trải cho cuộc sống.

Bạn hãy nghĩ đến giọt mồ hôi của cha mẹ, những người luôn dành cho con mọi điều tốt đẹp nhất. Hãy nghĩ đến giọt mồ hôi của người thầy mang đầy nhiệt huyết dạy ta nên người.

Có những điều giản dị quanh ta rất ý nghĩa mà ta vô tình bỏ quên. Hãy mở rộng tấm lòng, mở rộng trái tim để cảm nhận những điều bình dị ấy! Chắc chắn, bạn sẽ hiểu hơn về cuộc sống, về con người xung quanh và đặc biệt là biết nâng niu, trân trọng những thành quả đang có.

Trương Thị Hồng Phương
(Lớp 11 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành, TP.Yên Bái)

Các tin khác

YBĐT - Em ngước lên.../ Sớm. Em nhìn bầu trời qua màn sương. Lòng em bỗng thanh thản. Em ước cho tình yêu, ước mơ và cả những bí mật nho nhỏ của em một mai sẽ bay thật xa; chạm những cánh chim rong ruổi, vuốt ve vạt nắng hồng và ôm ghì lấy cái khoảng không bất tận kia. Nhìn lên, em thấy lòng thanh thản quá!

YBĐT - Khi màn sương thưa dần đi để nhường cho từng sợi nắng mỏng manh chiếm chỗ; khi cây bàng khẳng khiu trước nhà bắt đầu xuất hiện những chồi non mơn mởn, khí trời ấm áp hơn, tức là Tết đang đến dần. Ấy là mùa đoàn tụ! Nó âu yếm gọi khoảng thời gian đó là mùa đoàn tụ, bởi lẽ nó sẽ được về sum họp với gia đình. Sau bao ngày học tập miệt mài nơi thành thị, nó được tìm lại không khí trong lành với núi rừng.

YBĐT - Chiều nay, cũng như mọi buổi chiều, tan học, một mình Thu bước đi trên con đường mòn, con đường dẫn về nhà - nơi mà chẳng vui vẻ gì với Thu...

YBĐT - Từ khi sinh ra, thằng bé đã không có bố. Nó mơ ước, khao khát được một lần nhìn thấy người bố của mình, được bố phát một cái vào mông vì mải chơi... Nó thèm được bố ôm vào lòng, được bố đưa đi chơi như những đứa bạn cùng lớp.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục