Mùa dịu dàng...
- Cập nhật: Thứ năm, 3/9/2009 | 12:00:00 AM
YênBái - YBĐT - Tôi gọi mùa thu vùng cao Yên Bái bằng cái tên ngọt ngào: mùa dịu dàng. Mặc dù biết rằng, thu luôn dịu dàng - không chỉ riêng mảnh đất nhỏ bé này nhưng sao cứ mỗi khi đặt lên bàn tay cái sắc vàng mỏng mảnh rơi nhẹ bên con đường nắng, mỗi khi chợt rùng mình khe khẽ và bỗng nhẹ lòng khi nghe đâu đây làn hương hoa sữa thoang thoảng quyện chặt trong gió heo may se lạnh, trái tim tôi lại rung lên xao xuyến...
Sáng thu.
|
Ngập ngừng tôi gọi: “Mùa dịu dàng!”. Và... nếu như mùa thu Hà Nội luôn là đề tài tốn nhiều giấy mực và văn thơ của các thi nhân từ ngàn đời nay thì thu Yên Bái lại dường như quá khiêm tốn. Mặc dù xứ sở Tây Bắc này khó có thể sánh với nét đẹp phong lưu, cổ kính của miền đất kinh kỳ nhưng lại khiến cho không ít những ai đã từng đặt chân đến đây - vào đúng khoảnh khắc này, những tình cảm ấm áp, nhẹ nhàng và thanh thản.
Yên Bái là vậy, giản dị mà rất đỗi thân thương. Một tiếng chuông chùa bên kia sông vọng lại, một cánh hoa rụng bên thềm cũng làm cho trái tim những người con xa xứ bồi hồi một tình yêu mãnh liệt. Tôi yêu thu Yên Bái, yêu nét dịu dàng trên mỗi con đường ngập lá vàng rơi, yêu làn gió hương vấn vương mùi hoa cỏ, yêu những chiều buồn thấp thoáng tà áo trắng trong mưa.
Chuyến tàu muộn đưa tôi rời xa Yên Bái. Tôi sẽ đi, đi để mùa thu ở lại. Thời gian không ngừng trôi, thu rồi cũng chẳng ở mãi nhưng tôi biết sẽ gặp lại nét dịu dàng ấy... ngày trở về. Ừ! Kết thúc không phải là chấm hết, kết thúc là để bắt đầu.
Lương Thị Hải Yến - (Lớp 12D, Trường THPT Nguyễn Huệ)
Các tin khác
YBĐT - Mùa hè cuối cùng của thời học sinh đã qua đi. Một cảm giác tiếc nuối xen lẫn bồi hồi ùa về trong tâm trí. Đã là lần thứ 12 tôi phải chuẩn bị sách vở đón năm học mới, vậy mà cảm giác đó vẫn nguyên vẹn ngự trị như thuở đầu tiên cắp sách đến trường.
YBĐT- “Tiếng trống trường rộn rã làm tan cái nắng hè, dịu đi những tiếng ve...”. Những âm thanh của giai điệu bài hát ấy cứ vang mãi trong tôi với những gì thân thương nhất.
YBĐT - Chỉ còn một năm nữa thôi là nó phải chia tay mái trường THPT với biết bao kỷ niệm, phải chia tay thầy cô, chia tay bạn bè. Cứ nghĩ đến chuyện đó, mắt nó lại rưng rưng.
YBĐT - Bố và mẹ mỗi người một ngả để đi tìm cho mình mái ấm hạnh phúc riêng. Lúc bố và mẹ chia tay nhau tôi vừa tròn 6 tuổi. Ông, bà nội mất sớm chỉ còn bà ngoại. Xót lòng, ngoại mang tôi về nuôi.