Thương lắm ước mơ em!

  • Cập nhật: Thứ hai, 28/12/2009 | 11:09:41 AM

 

 (Tặng các em học sinh Bản Đam)

Sáng sớm nay lên lớp,
Nhìn các em rét run,
Lòng thầy đau như cắt
Em đến trường tấm áo rách
                               mong manh.

Chưa một chút buồn vương
Chỉ hồn nhiên với ước mơ “thích học”
Bờ môi run nhưng mắt cười trong trẻo
Bài học làm người có ấm lại không em?

Em ngây thơ làm sao mà hiểu hết
Đất nước mình gian khó bốn nghìn năm!
Tuổi thơ thầy cũng cắt cỏ chăn trâu
Mò cua bắt ốc những buổi chiều nắng cháy.

Và đông giá trên con đường đến lớp
Sương vẫn đọng nơi khoé mắt cay sè
Bàn chân trần và khát khao cái chữ
Để bây giờ thương lắm ước mơ em!

Lương Đức Thuận

YBĐT - Thầy giáo Lương Đức Thuận không chỉ muốn bày tỏ tình cảm của mình với những học trò yêu nơi vùng cao thiếu thốn mà thầy rất mong các nhà hảo tâm, giáo viên, học sinh các trường ở thành phố, thị xã, thị trấn trong toàn tỉnh, quyên góp ủng hộ các em học sinh dân tộc ở vùng cao đang rất khó khăn những manh áo ấm để các em bớt đi phần nào cái lạnh trong mùa đông này.

Mọi sự ủng hộ xin gửi về địa chỉ: Trường Tiểu học Lang Thíp I - xã Lang Thíp - huyện Văn Yên - tỉnh Yên Bái.
Thầy và trò nhà trường xin chân thành cảm ơn!

Các tin khác
Em luyện nét chữ (Ngọc Tú)

Thời thơ ấu của mỗi con người luôn là khoảng thời gian in dấu biết bao kỷ niệm đẹp. Tôi cũng vậy. Thời thơ ấu của tôi cũng có nhiều điều thú vị, đáng nhớ. Nó đã giúp tôi biết và học được nhiều điều có ích.

Gió đông từng hồi rít ngoài khung cửa sổ phòng trọ, lòng con nhớ quá căn nhà ấm áp của gia đình mình. Con nhớ tới mẹ và những đêm nằm gọn trong lòng nghe hơi thở ấm áp của mẹ. Nghĩ tới mẹ, những giọt nước mắt bao lâu nay ấp ủ, bây giờ lại trực trào ra chảy dài trên má. Những giọt nước mắt như vô tình gợi bao nỗi nhớ nhà của người xa quê...

Còn đâu nữa những ngày cùng học bên nhau... (Ảnh: Minh Quang)

Mùa hè của tuổi học trò đã kết thúc, một năm học mới đã bắt đầu với bao điều mong đợi, mà đó là một năm học ở một ngôi trường xa lạ. Tôi chợt nhận ra trên con đường đi học sẽ không còn tôi và bạn cùng rảo bước mỗi ngày. Tôi đứng lặng người, nuối tiếc những ngày qua, giữa sân trường rộn tiếng cười vui không còn tôi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục