Hè ơi… tạm biệt!
- Cập nhật: Thứ tư, 12/8/2015 | 3:50:20 PM
YênBái - Hè thật vui và cũng thật nhanh. Khoảng thời gian ấy đã mang lại cho những đứa trẻ thật nhiều niềm vui và sự thoải mái sau những ngày học tập căng thẳng. Tôi không sinh ra ở thành phố mà ở một vùng nông thôn bình yên và êm ả.
Ngày hè của trẻ thơ vùng cao.
(Ảnh: Bác Đạt)
|
Hè đến. Chúng tôi thỏa sức với những trò chơi dân gian như nhảy dây, ô ăn quan, chơi chuyền… những trò chơi nghe có vẻ đơn giản nhưng chơi hoài không chán. Cũng có lúc mấy đứa đi chăn trâu, cưỡi trên lưng trâu là một cảm giác hết sức thú vị, vừa sợ vừa thích thú. Trẻ chăn trâu cũng có nhiều giây phút đáng nhớ lắm. Nhiều hôm chúng tôi dắt trâu đến bãi cỏ, buộc nó ở đó rồi chạy đi chơi.
Gần bãi cỏ xanh mượt là dòng suối hiền hòa. Ở đó, tôi chuyên lấy cát hòa với nước suối để xây lâu đài cát; các bạn thì đi vặt quả dại, hoa, lá cây về trang trí. Chơi chán, mấy đứa lại xuống suối mò cua, bắt ốc. Giữa cái nắng hè oi ả thì lội suối là thích nhất.
Nước suối mát và trong veo dưới bóng tre. Nhiều khi mải chơi, chiều muộn mới dắt trâu về. Khi ấy hoàng hôn đã bao chùm lên ngôi làng nhỏ làm khung cảnh thật ấm cúng, bóng người đi làm về và lũ trẻ trâu chúng tôi in trên đường làng, đổ dài trên cánh đồng tuyệt đẹp.
Cũng có khi tối về lũ trẻ chúng tôi lại mang sách vở đến nhà nhau ôn lại bài cũ, đọc trước mấy bài trong quyển sách mới rồi tâm sự với nhau về ước mơ trong tương lai. Có đứa ước làm cô giáo, có đứa lại ước làm kỹ sư, bác sĩ, mấy đứa hát hay thì ước mơ làm ca sĩ…
Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là một năm học mới lại bắt đầu. Những giây phút vui vẻ của ngày hè sẽ chỉ còn là kỉ niệm về tuổi thơ hồn nhiên và mơ mộng. Rồi đây, chúng tôi lại được lật giở những trang sách mới, sắp thêm vào hành trang thực hiện ước mơ của mình. Chắc chắn rằng, trong nhật kí của mỗi đứa trẻ đều có những trang về ngày hè vui vẻ. Còn bây giờ thì… tạm biệt nhé hè ơi!
Đoàn Thị Khánh Linh (Lớp 7C, Trường THCS Bảo Ái, huyện Yên Bình)
Các tin khác
YBĐT - Vậy là đã hơn 2 năm trôi qua, chúng ta cùng chung sống và học tập dưới mái trường Phổ thông Dân tộc nội trú THPT tỉnh với biết bao vui, buồn, kỉ niệm. Mỗi người một tính, ai cũng có cái riêng của mình. Nhưng giờ mỗi người đã hiểu nhau hơn, lớp mình cũng đoàn kết hơn. Ở đây, chúng ta mỗi người mỗi quê, khó có thời gian đến nhà nhau cho nên quãng thời gian ở trường chúng ta mới có thể cùng nhau học tập và chia sẻ.
Bạn thân yêu của tôi à, đừng buồn bã và đừng bi quan! Bạn không phải con người cô độc hay cái bóng lẻ loi Vì bạn còn có tôi mà!
Vào mỗi dịp nghỉ hè, em thường được về quê chơi cùng ông bà. Khác với thành phố đất chật người đông, ở nhà ông em đất rất rộng, ngoài nhà ở rộng rãi, còn cả một khu vườn lớn. Ngôi nhà và khu vườn này đã cùng em lớn lên, chứa đựng biết bao kỷ niệm thời ấu thơ với những câu chuyện cổ tích ngọt ngào.
YBĐT - Tuổi học trò đi qua biết bao kỉ niệm vui buồn, trải qua biết bao mùa nắng. Nắng học trò là nắng của bâng khuâng, của những mộng mơ, xao xuyến trong tâm hồn.