Bông hồng trắng Vu lan
- Cập nhật: Thứ hai, 21/8/2017 | 8:15:20 AM
YBĐT- Không còn ai chép những bài báo của cháu được đăng vào cuốn sổ rồi nâng niu, trân trọng cất đi. Không còn được gọi là thằng cu mặc dù cháu là con gái... Với cháu là một khoảng trống mênh mông khó lòng bù đắp, cháu không được làm củ ấu rất tròn giữa nụ cười hiền hậu của ông nữa. Vu lan này, cháu cài bông hồng trắng lên áo mẹ mà nước mắt rưng rưng!
Đến khi bà mất, cháu chuyển trường đi học xa nhà, ông xoa đầu cháu an ủi: "Cố mà học cho ấm vào thân cháu ạ!”.
Cách đây 4 năm, các bác cho ông về quê chơi "dối già”, cháu được trong đoàn đi theo tháp tùng ông. Ở quê bao anh em họ hàng, ông dẫn cháu đi giới thiệu từng nhà, cháu vâng dạ nhưng làm sao mà nhớ hết bao nhiêu cách xưng hô theo ngôi thứ trong mấy ngày.
Năm ngoái, khi ông bị ốm, bác sỹ bảo khó qua khỏi, cả gia đình bất lực vì không thể chữa bệnh cho ông. Một buổi sáng đẹp trời, cháu dẫn ông đi chơi siêu thị mà không hề biết đấy là lần đi dạo cuối cùng của ông. Ông bảo, cuốn sổ ghi chép linh tinh trong đó có những bài báo của cháu, bao giờ ông không còn thì cho cháu để mọi người khỏi đốt mất. Cháu gạt đi vì nghĩ ông vẫn còn khỏe. Thế rồi ông bệnh nặng...
Bóng cây đại thụ của gia đình đã không còn. Gần một năm qua, đàn con cháu vẫn ngược xuôi mưu sinh giữa dòng đời. Mỗi lúc trên đường nhìn thấy dáng người già tóc bạc, cháu lại chạnh lòng nhớ đến ông. Không còn những ngày nghỉ tất bật thu xếp để về quê, không còn những dịp tụ tập quây quần sum họp như xưa. Không còn ai chép những bài báo của cháu được đăng vào cuốn sổ rồi nâng niu, trân trọng cất đi. Không còn được gọi là thằng cu mặc dù cháu là con gái... Với cháu là một khoảng trống mênh mông khó lòng bù đắp, cháu không được làm củ ấu rất tròn giữa nụ cười hiền hậu của ông nữa. Vu lan này, cháu cài bông hồng trắng lên áo mẹ mà nước mắt rưng rưng!
Nguyễn Ngọc Trinh (Trường THCS Quang Trung, thành phố Yên Bái)
Các tin khác
Cuộc sống là một bức tranh muôn màu có những gam màu sáng tối đan xen lẫn nhau, nó cũng giống như mỗi người chúng ta luôn có thành công và thất bại. Nhưng nếu bức tranh ấy chỉ toàn màu sáng thì chẳng khác nào một tờ giấy trắng. Bức tranh được coi là đẹp nhất khi gam màu tối làm nổi bật lên gam màu sáng tạo nên hình ảnh đẹp cuốn hút người xem.
Đối với tôi, sách giống như một người bạn không thể thiếu. Nếu ai đó hỏi cửa hàng mà tôi hay lui tới nhiều nhất là đâu thì chắc chắn đó chính là hiệu sách. Tôi yêu những quyển sách. Chúng có một sức hút vô hình với tôi, giống như tôi là sắt và chúng là thỏi nam châm có từ trường cực lớn.
YBĐT- Mỗi độ ve kêu, phượng nở, bằng lăng tím, chắc hẳn ai cũng nghĩ các cô cậu học trò sẽ vui lắm, được nghỉ hè xả hơi sau một năm học dài mệt mỏi. Nhưng đâu chỉ có vậy, hè còn là mùa của trải nghiệm, của những cảm xúc đan xen. Mùa mà học sinh mong đợi nhất là mùa hè và sợ nhất cũng chính là mùa hè.
YBĐT - Vùa giành giải Khuyến khích Cuộc thi Khoa học kỹ thuật cấp tỉnh dành cho học sinh trung học, sáng chế “Tủ sấy năng lượng mặt trời” của nhóm học sinh Trường Phổ thông Dân tộc nội trú (PTDTNT) THPT tỉnh được đánh giá khá cao vì tính ứng dụng và đặc biệt là lại được làm từ những nguyên liệu bỏ đi.