Nghị lực người lính
- Cập nhật: Thứ năm, 7/12/2017 | 1:47:20 PM
YBĐT - Cuộc đời của ông Nguyễn Hùng Cường, sinh năm 1949 ở thôn Minh Long, xã Tuy Lộc, thành phố Yên Bái cũng được ví như một điển hình về sự nghèo túng, đau đớn cùng cực cả về thể chất lẫn tinh thần. Song, hoàn cảnh ấy đã không thể đánh bại được ý chí quật cường của người lính Cụ Hồ. Ông Cường đã vượt lên tất cả và trở thành người nổi tiếng để mỗi khi nhắc đến ai cũng phải khâm phục và trân trọng.
Mặc dù tuổi đã cao nhưng ông Cường vẫn tham gia bốc dỡ hàng cùng công nhân.
|
- Để có một dây chuyền sản xuất như thế này, chắc tốn kém lắm ông nhỉ? – tôi mở lời.
- Cũng không nhiều, tôi đầu tư từ máy nghiền, máy trộn cho đến máy kéo và cuộn dây khoảng gần 1 tỷ đồng - ông Cường chia sẻ.
- Công đoạn từ nhựa đến các sản phẩm dây khâu, dây buộc có khó không, thưa ông?
- Khá là khó, bởi ngoài cách thức, kỹ thuật thì điều tiên quyết là kinh nghiệm vì nó giúp chúng ta phân loại, chọn các loại nhựa phù hợp cũng như tỷ lệ pha trộn, sử dụng các phẩm màu để cho ra sản phẩm tốt nhất.
- Bình quân một ngày xưởng của gia đình ông sản xuất ra bao nhiêu cân dây khâu, dây buộc?
- Đối với sản phẩm chính như dây khâu, dây buộc là 6 tạ/ngày. Ngoài ra, chúng tôi còn ép các sản phẩm nhựa thô khoảng 1 tấn/ngày cung cấp cho các nhà máy, xí nghiệp sản xuất bông, vải, sợi… ở tỉnh Vĩnh Phúc.
Từ xưởng chế biến này, ông Cường đã tạo ra việc làm thường xuyên cho 8 - 10 lao động địa phương với mức lương khá cao từ 6 - 7 triệu đồng/người/tháng không kể ăn trưa. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông nghiệp ở xã Nam Cường (nay là phường Nam Cường), thành phố Yên Bái. Năm 16 tuổi, sau khi học xong cấp II, ông Cường viết đơn tình nguyện nhập ngũ, nhưng vì quá trẻ nên được "trả" về địa phương.
Năm 1976, ông trở về quê hương công tác tại Trường Y tế Hoàng Liên Sơn. Nhà cửa, ruộng vườn bị bom đạn Mỹ phá sạch nên ông Cường đã cùng gia đình chuyển về phường Nguyễn Phúc sinh sống. Năm 1977, ông lấy vợ và cuộc sống vốn đã khó khăn lại càng thêm thiếu thốn. Chỗ ở tạm bợ, đồng lương ít ỏi, con cái nheo nhóc… khiến ông hàng đêm mất ngủ nghĩ suy. Nhưng với ý chí kiên cường của người lính, sau nhiều ngày nghiên cứu thị trường, tìm hiểu nhu cầu cần thiết của người dân, ông quyết định vay bạn bè đầu tư mua chiếc xe Mink với giá 1 triệu đồng để chạy hàng.
Sau khi để lại gia tài cho các con, với hai bàn tay trắng, ông chuyển lên thôn Minh Long, xã Tuy Lộc để lăm ăn và gây dựng lại cơ nghiệp. "Ông ấy là người nghèo nhất thế giới” - bà Nguyễn Thị Hải là bạn đời hiện tại của ông nắm tay và đưa ánh mắt trìu mến động viên chồng.
Không chỉ thành đạt trong kinh doanh, ông Cường còn là người sống giản dị, chân thành và luôn động viên, giúp đỡ các gia đình có hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn. Anh Thân ở xã Hòa Cuông, huyện Trấn Yên chia sẻ: "Ông Cường là phao cứu sinh của bố con tôi! Hai bố con tôi có được công việc và thu nhập ổn định như ngày hôm nay đều là do ông Cường tạo điều kiện giúp đỡ. Tôi trân trọng và biết ơn ông ấy rất nhiều!”.
Chia tay ông - người lính già gần 70 tuổi hiên ngang, bất khuất với nụ cười hiền luôn cống hiến cho đời những việc làm tốt đẹp nhất, tôi thầm chúc ông mãi mạnh khỏe để đóng góp sức mình làm giàu cho quê hương, đất nước.
Các tin khác
YBĐT - Ở vùng đất quế Văn Yên không ai không biết nghệ nhân người Dao Đặng Nho Vượng. Ông không chỉ được biết đến như người thuộc nhiều làn điệu páo dung, câu hát dân ca dân tộc Dao mà còn là người duy nhất của huyện Văn Yên có thể cùng lúc thổi 2 sáo tồm ông dặt bằng mũi. Ông cũng là người tận tâm "nhóm lửa" rồi nỗ lực tìm cách để ngọn lửa bản sắc văn hóa truyền thống của người Dao đỏ luôn bừng cháy trên vùng đất quế Văn Yên.
YBĐT - Đã từng là một người lính trên chiến trường, về với đời thường, không chấp nhận sống cuộc đời an nhàn bên con cháu mà vào rừng để sống cuộc đời gắn bó với thiên nhiên và là ông chủ của gần 200 ha rừng. Nhân vật tôi muốn nói đến là "vua rừng” Triệu Tiến Châu, người Dao ở thôn Minh An, xã Y Can, huyện Trấn Yên.
YBĐT - Đi qua những mùa dâu, thêm những mùa no ấm, đủ đầy với người trồng dâu nuôi tằm ở huyện Trấn Yên.
YBĐT - Không biết lý do nào để gia đình tan vỡ, để một số người phụ nữ Mông ở thôn Tà Đằng, xã Xà Hồ, huyện Trạm Tấu bỏ lại con thơ, tìm hạnh phúc mới; nhiều người chồng sa chân vào con đường phạm tội. Hậu quả là những đứa trẻ bơ vơ, khát cha, khát mẹ, hạnh phúc chỉ còn trong giấc mơ của các bé. Người dân tự đặt cho bản mình một cái tên đầy xót xa: "Bản vắng mẹ".