Vào Nghĩa Lộ

  • Cập nhật: Thứ tư, 2/5/2012 | 3:07:55 PM

YBĐT - Ngồi lên xe máy, bạn tôi bảo: “Tính từ thành phố Yên Bái đến thị xã Nghĩa Lộ ngót nghét gần chục cái dốc”. Cứ đi rồi em sẽ biết thế nào là đường lên Tây Bắc.

Tôi như bị hút vào giữa cái mênh mông, trùng trùng điệp điệp của núi rừng.
Tôi như bị hút vào giữa cái mênh mông, trùng trùng điệp điệp của núi rừng.

Tôi hít một hơi thật sâu để xua đi cái cảm giác hồi hộp – sự hồi hộp của một người vốn đã quen với cái thênh thang, bằng phẳng của đường bằng, sự hồi hộp của một kẻ lười đi và an phận. Chúng tôi thường trêu đùa gọi đường qua cầu Yên Bái là “ngã rẽ cuộc đời”.

Bạn tôi từ Hà Tĩnh ra Yên Bái lập nghiệp, tôi thì ở Trấn Yên. Hai đứa chẳng khác nào hai dòng nước con không chịu chảy xuôi. Lẽ ra, tôi phải theo sông Hồng về với đồng bằng, còn bạn tôi phải tìm ra biển. Thế mà chả biết lớ ngớ thế nào, hai dòng nước ấy lại vắt ngang sông Hồng, vượt bao đèo, bao suối chảy lên tận Mường Lò. Có lẽ đó là cái duyên trời định!

Nói cao thì chưa thật là cao nhưng đường sá loằng ngoằng quá. Quen rồi thì thấy chả có gì chứ đi lần đầu như tôi hoa cả mắt mũi. Con dốc đầu tiên hơi dài và gấp làm tôi bất ngờ. Cứ như một chữ U bị đổ kềnh trên mặt giấy. Ấy thế mà mẹ tôi kể là đã từng đạp xe cà tàng lên đến Mỵ, vào trong Đại Lịch – Văn Chấn mà còn chưa thấm tháp gì so với cái thời điểm dân quân ta tải đạn, kéo pháo lên đến tận trận địa Mường Thanh – Điện Biên Phủ… Đúng là sức người không gì có thể tưởng tượng nổi.

Dọc con đường màu xanh bất tận, tôi như bị hút vào giữa cái mênh mông, trùng trùng điệp điệp của núi rừng. Nhìn những đồi chè tròn trịa, tăm tắp, đầy đặn từ chân lên tận đỉnh đồi mới thấy con người thật phi thường. 1, 2, 3, 4,…bạn tôi bảo đến cái dốc thứ tám dài chừng 2km, lại vừa cao, vừa gấp này chính là đèo Ách. Rồi hắn như hào hứng hẳn lên, quên cả đôi tay đã gần như bị đờ đi vì chạy đường xa, vừa lắc lắc cái đầu, vừa hát: “Chiều mùa thu nắng vàng như mật/ Khi đã nghe đèo Ách, cầu Nhì/ Khi đã từng nghe rừng gió hút/ Em có vào Nghĩa Lộ với anh không…”.

Mùa ban Nghĩa Lộ. (Ảnh: Thu Trang)

Kia rồi! Mường Lò đã hiện ra trước mắt. Trông xa, cánh đồng Mường Lò như một tấm thảm xanh bị rơi từ trên trời xuống, nằm lọt thỏm giữ những quả đồi, ngọn núi. Xe chúng tôi đang trên đỉnh dốc của đoạn đường thẳng như kẻ chỉ chia cắt cánh đồng. Con đường màu xám đã thôi không uốn lượn như những quãng mà chúng tôi đã bỏ lại phía sau, có lẽ vì đất đã thuần hơn. Đến đây, núi đồi như xô dạt ra tứ phía, hiền lành và ngoan ngoãn. Chỉ có một cánh đồng phẳng lì, đẹp như một bức tranh thôn dã.

Xe chúng tôi lăn bánh ngon lành trên đoạn đường giữa cánh đồng mênh mông lúa. Đúng là cái màu phì nhiêu của đất. Nhìn cho rõ thì tưởng chừng lúa chỉ có mỗi bông không. Những bông lúa chắc mẩy, vàng ươm như xếp vào nhau, chực ngã. Cầu Ngòi Thia như cánh tay chắc chắn của chàng trai bản vắt qua con suối Thia rộng lớn, tươi mát, chảy dài như suối tóc.

Tôi đã được nghe kể về sự tích con suối kỳ diệu này. Và tự dưng, tôi nghĩ đến mái tóc của những người con gái Thái – một nét riêng, một vẻ đẹp đặc trưng và huyền diệu. Trên cánh đồng Mường Lò và trên con đường vào thị xã, tôi đã thấy những người phụ nữ Thái với mái tóc dài búi gọn ghẽ trên đỉnh đầu. Mái tóc ấy mà buông ra thì có khác nào con suối Thia uốn lượn. Dù họ ít mặc áo cỏm như tôi thường mường tượng nhưng vẫn là chiếc váy đen dài đến mắt cá chân tôn lên cái vẻ đẹp dịu dàng và mềm mại. Chả thế mà bạn tôi cứ tấm tắc khen con gái Thái đẹp. Có lẽ vì thế nên hắn kết đất này lắm. Hắn bảo đất lành chim đậu. Rồi hắn cười, vẻ sảng khoái và đắc chí.

Chúng tôi dừng lại bên vỉa hè rộng rãi. Hàng ban xanh non xòe bóng. Những chiếc lá ban xanh lơ lao xao trong gió chiều. Những cụm hoa ban trắng tinh lấp ló trong tán lá. Hóa ra đây là hoa ban. Mang tiếng là người Yên Bái nhưng đã bao giờ tôi thấy một đóa ban nào. Tôi nhớ trên báo Yên Bái có đăng rất nhiều ảnh về Nghĩa Lộ trong đó có một bức làm tôi nhớ mãi. Đó là bức ảnh chụp hai thiếu nữ Thái đi trên vỉa hè, dưới hàng ban xanh, thơ mộng vô cùng.

Nhìn lại thì hình như bức ảnh ấy chụp con đường này, vỉa hè này và hàng ban này. Bạn tôi bảo đây là dốc Đỏ. Ý nghĩa của cái tên này thì hắn chịu nhưng anh chàng lại vô cùng hào hứng với những con số. Hắn nói thích nhất là cái cánh đồng này. Đúng là “nhất Thanh, nhì Lò…”.

Chúng tôi đứng hồi lâu trên cánh đồng Mường Lò, gió dào dạt tràn ra khắp khoảng không mênh mông, phả vào mũi một hương thơm bình dị, quen thuộc, no ấm. Phía sau, dòng Thia róc rách, mềm mại uốn lượn. Dòng suối hiền từ và đầy sức sống như dòng sữa nuôi nấng cánh đồng này.

Nguyễn Thu Phong

Các tin khác
Đoàn viên, thanh niên huyện Mù Cang Chải giúp dân vùng lũ dậy lại nhà cửa

Hậu quả trận mưa lớn kèm lũ quét những ngày đầu tháng 8 là nỗi đau, mất mát không gì bù đắp của người dân vùng tâm lũ Mù Cang Chải, đặc biệt là đồng bào các xã Hồ Bốn, Lao Chải và Khao Mang. Song, cũng chính trong lúc đau thương đã sáng lên câu chuyện tình người giúp nhau qua cơn hoạn nạn.

Bà Trần Thị Bích.

Trong hai ngày 12 và 13/6/2023, Báo Yên Bái đăng tải phóng sự (2 kỳ) với nhan đề “Xung quanh việc bà Trần Thị Bích tổ chức cai nghiện ma túy” của tác giả Lê Xuân Trường. Bài viết đã nhận được sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Sau khi bài viết được đăng tải, bà Trần Thị Bích (nhân vật trong bài viết), người tổ chức cai nghiện tại thị xã Nghĩa Lộ có đơn đề nghị gửi Báo Yên Bái.

Măng Bát Độ được người dân xã Kiên Thành thu hoạch, mang bán tại các cơ sở thu mua tập trung.

Tròn 20 năm bén duyên đất Trấn Yên, đến nay, cây tre măng Bát Độ đã phủ xanh những triền đồi, cánh rừng ở các xã vùng cao Hồng Ca, Kiên Thành, Lương Thịnh, Hưng Khánh. Khẳng định được vị thế của mình là cây trồng đa lợi ích cho người dân, cây tre măng Bát Độ đã góp phần đổi thay diện mạo, đưa Trấn Yên trở thành huyện nông thôn mới đầu tiên của tỉnh Yên Bái và các tỉnh khu vực miền núi phía Bắc.

Hiện nay, những bản làng xa xôi của huyện Mù Cang Chải đang ngày một đổi thay, đời sống nhân dân cải thiện rõ rệt... Đây là minh chứng cho sự quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo đúng đắn của Đảng, Nhà nước, sự quyết tâm vào cuộc của cả hệ thống chính trị, sự bám sát thực tiễn, phát huy truyền thống đoàn kết, thống nhất, ý chí, khát vọng vươn lên trong triển khai, đưa nghị quyết của Đảng vào cuộc sống ở nơi vùng cao đặc biệt khó khăn.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục