Chuyện của đá
- Cập nhật: Thứ ba, 15/7/2014 | 9:24:47 AM
Đá có buồn không nhỉ?/ Khi năm tháng trôi qua/ Cảnh vật xưa đã xa/ Thời gian đâu trở lại.
Đá bao ngày lặng lẽ
Chẳng chuyển mình đi đâu
Mặc cho cơn mưa ngâu
Dội lên mình xối xả
Mặc cho nắng cho gió
Cho đông lạnh xua tan
Đá vẫn sừng sững đó
Hẳn đợi mong điều gì?
…...
Đá đợi mùa xuân đến
Trải hoa đầy không gian
Đây sức sống căng tràn
Đong đầy trong cuộc sống.
Đá đợi khi hạ sang
Ve râm ran đầu ngõ
Vườn cây xanh màu cỏ
Gửi nắng vàng đi qua.
Đá đợi mùa thu xa
Nghe tiếng rơi vàng lá
Trời xanh cao vời vợi
Mây đi đâu vắng nhà.
Đá đợi đông bước qua
Trong cái băng giá lạnh
Những mầm nhỏ mong manh
Vươn mình chờ xuân tới.
...…
Đá có buồn không nhỉ?
Khi năm tháng trôi qua
Cảnh vật xưa đã xa
Thời gian đâu trở lại.
Đá có hoa làm bạn
Có nắng vàng mưa bay
Vì cuộc sống đổi thay
Nên nhiều điều thú vị.
Lê Hà Trang (Thôn 1, Tân Đồng, Trấn Yên)
Các tin khác
Tôi được nghỉ học mấy ngày, cũng là mấy ngày mẹ tôi nằm trên giường bệnh. Tôi và cha thương mẹ nhưng cũng không biết làm gì vì có thể làm được gì đây? Cha tôi cũng đã rất cố gắng, giờ chỉ còn đợi mẹ hồi phục sức khỏe.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một thị trấn nhỏ. Nhà tôi cách trung tâm thị trấn khoảng 15 phút đạp xe. Căn nhà tôi đang ở là căn nhà có từ thời ông nội tôi và có lẽ đã được xây dựng cách đây từ lâu lắm. Nhà rộng, quang đãng, trước cửa nhà tôi bốn mùa đều rực rỡ sắc màu của những bông hoa xinh đẹp ông nội tôi trồng.
Tiếng trống trường vừa dứt, nó vớ ngay lấy cái cặp, đạp xe thật nhanh. Guồng quay càng nhanh thì tiếng khóc của nó cũng càng lúc càng to. Nó không tin, nó vẫn không thể tin! Một cán sự bộ môn, một cô học sinh luôn đứng đầu khối về điểm phẩy môn Văn mà lại rớt.
Anh à! Có lẽ khi anh đọc được những dòng này của em thì chắc anh sẽ bất ngờ lắm vì “cái đứa dở” này có bao giờ biết viết thư cho anh đâu. Thậm chí lúc ở nhà hai anh em mình còn suốt ngày chành chọe với nhau nữa. Có khi anh còn nghĩ em ghét anh cơ nhưng không phải đâu, với em anh vẫn là người anh trai mà em yêu quý nhất.