Cổ tích là...

  • Cập nhật: Thứ ba, 12/2/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Ngày bé, cổ tích là...

... Mỗi que diêm quẹt lên được một điều ước. Cô bé bán diêm đã về bên người bà kính yêu của mình qua que diêm cuối cùng. Giữa màn đêm tối và rét buốt đó tỏa sáng tình bà cháu, làm ấm hơn tâm hồn giá lạnh...

... Nàng công chúa ngủ trong rừng sau 100 năm được hoàng tử đánh thức. Lời nguyền của bà tiên già được hóa giải. Họ đã trị vì đất nước thật công bằng và sống hạnh phúc với nhau trọn đời!

... Cô Tấm biến thành quả thị thơm, sau này trở thành hoàng hậu. Trải qua bao khó khăn, Tấm được sống bên vua, còn mẹ con Cám bị trừng trị đích đáng. Quả đúng là: “Ở hiền thì lại gặp hiền / Người ngay thì gặp người tiên độ trì”.

... Anh Khoai ngồi khóc khi không tìm được cây tre trăm đốt. Bụt đã hiện lên và hỏi: “Tại sao con khóc?”. Anh kể sự tình và được Bụt giúp đỡ.

... Sọ Dừa với vẻ bề ngoài xấu xí nhưng thực chất là một chàng trai khôi ngô, thật thà. Nàng Út xinh đẹp, nết na với tấm lòng thủy chung đã vượt qua bao sóng gió. Cuối cùng, hai người đã tìm được hạnh phúc đích thực!

... Sự thử thách về lòng tham trong “Cây khế”. Người em chăm chỉ, chịu khó đã được sống trong no ấm. Người anh tham lam không may túi 3 gang như lời dặn của phượng hoàng mà may túi tới 12 gang nên đã bị ngã xuống biển.

Bởi thế...
... Nhiều khi ta mong rằng, mình là công chúa được sống hạnh phúc bên hoàng tử.
... Nhiều khi ta mong rằng, mình được gặp bà Tiên, ông Bụt để thực hiện những ước mơ của mình.
... Nhiều khi ta mong rằng, cuộc đời chỉ có những người tốt, không có bất cứ kẻ xấu xa nào tồn tại.

Nhưng...
Càng lớn ta càng hiểu ra biết bao điều. Hiểu rằng, ta không thể chìm đắm mãi trong cổ tích mà phải đối diện với thực tại, dám vượt qua thất bại để có được thành công. Cổ tích chính là hiện thực. Là sống thật với mọi người và với lòng mình. Là biết trân trọng những gì mình đang có.

Cổ tích không phải là phép màu nhiệm, là những điều cao sang, là vinh hoa, phú quý. Cũng không phải là những điều huyền bí, không phải là một cuộc sống chỉ toàn niềm vui và tràn ngập tiếng cười.

Bình dị thôi - đó chính là cổ tích!

Đào Thu Hương (Lớp 11A1, Trường THPT thị xã Nghĩa Lộ)

Các tin khác

YBĐT - Đã bao giờ bạn tự hỏi, mình được hưởng những thành quả đang có là từ đâu chưa? Đã bao giờ bạn suy nghĩ về những mảnh đời xung quanh mình? Thành quả bạn đang hưởng không phải tự nhiên mà có. Đó là kết quả của một quá trình lao động miệt mài và hăng say. Những số phận quanh ta không phải đều tốt đẹp. Tất cả, tất cả đều được đánh đổi bằng những giọt mồ hôi - bạn có biết không?

YBĐT - Em ngước lên.../ Sớm. Em nhìn bầu trời qua màn sương. Lòng em bỗng thanh thản. Em ước cho tình yêu, ước mơ và cả những bí mật nho nhỏ của em một mai sẽ bay thật xa; chạm những cánh chim rong ruổi, vuốt ve vạt nắng hồng và ôm ghì lấy cái khoảng không bất tận kia. Nhìn lên, em thấy lòng thanh thản quá!

YBĐT - Khi màn sương thưa dần đi để nhường cho từng sợi nắng mỏng manh chiếm chỗ; khi cây bàng khẳng khiu trước nhà bắt đầu xuất hiện những chồi non mơn mởn, khí trời ấm áp hơn, tức là Tết đang đến dần. Ấy là mùa đoàn tụ! Nó âu yếm gọi khoảng thời gian đó là mùa đoàn tụ, bởi lẽ nó sẽ được về sum họp với gia đình. Sau bao ngày học tập miệt mài nơi thành thị, nó được tìm lại không khí trong lành với núi rừng.

YBĐT - Chiều nay, cũng như mọi buổi chiều, tan học, một mình Thu bước đi trên con đường mòn, con đường dẫn về nhà - nơi mà chẳng vui vẻ gì với Thu...

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục