Tôi quyết chiến thắng!
- Cập nhật: Thứ năm, 9/4/2009 | 12:00:00 AM
YênBái - YBĐT - Tôi đã hai năm rưỡi đạt danh hiệu học sinh giỏi rồi. Nhưng xét cho cùng, tôi giỏi mà không giỏi. Bởi hồi tôi được đi thi học sinh giỏi cấp tỉnh, tôi mới hiểu hết thực tế và cho rằng, những bạn đoạt giải là học sinh giỏi thực sự, dù có thể chưa toàn diện về các môn.
|
Mẹ tôi là người có nhiều ước mơ. Mẹ luôn ước cho cậu quý tử của mình thi trường nào đỗ trường đó như “Bạn gì ở trên báo đấy...”. Mẹ nói: “Con cứ thi ngân hàng cho mẹ, đầu ra tốt con ạ, lương bổng lại cao. Đừng thi tài chính, khô khốc, sau ra mặt rắn đanh, toàn số với số. Mới lại, xin việc phải ở Hà Nội con nhé!”. Cũng vì vấn đề này mà tôi “giằng co” với bố mẹ mãi. Mỗi người một trường. Trường nào cũng phải thi và đỗ. Tôi mông lung lắm...
Với tôi, bóng đá lúc nào cũng chiếm 35% cuộc sống. Tôi vẫn học giỏi và tôi vẫn đá bóng. Nhưng rồi một hôm, tôi quyết định phải chấm dứt những gì chưa thật cần thiết đối với mình. Tết vừa rồi, cậu tôi về. Cậu và tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều . Cậu kể cho tôi nghe những chuyến đi làm việc ở các nước trên thế giới. Cậu bảo: “Cháu phải học thật giỏi, chỉ có tài năng mới giúp con người ta đứng vững trong xã hội”.
Cậu còn kể, còn nói nhiều lắm và tất cả những gì tôi nghe hôm ấy đã đánh ngã tôi... Tôi buồn lắm! Tôi tự hỏi, mình đã cố gắng thật sự chưa? Tôi muốn sau này được như cậu mình, tự tin với cuộc sống, tự lập và giỏi giang. Thế mà... tôi vẫn còn ham chơi lắm. Từ hôm đó, tôi quyết từ bỏ những vui thú và lao đầu vào học. Thầy tôi bảo rằng, thi đại học bây giờ không khó nhưng đòi hỏi cao về kiến thức toàn diện. Tôi cũng yên tâm hơn và hứng thú học hơn. Tôi sẽ thi vào Trường Đại học Ngoại thương, trường mà tôi thích nhất. Tôi đã quyết như thế rồi. Tôi muốn mình chiến thắng trong mùa hè này!
Dương Kiều Quý Hương
(Lớp 12A3, Trường THPT Lý Thường Kiệt,
thành phố Yên Bái)
Các tin khác
YBĐT - Những con đường bước vào mùa hạ, như nỗi đợi chờ da diết không tên. Những tháng ngày chẳng thể quên tiếng bạn bè cười đùa trên góc phố. Chùm thạch thảo khẽ khàng hoa trắng, dịu dàng rơi trên mái tóc thoảng hương. Hạ vẫn dành những lời nói yêu thương cho phút chia tay nồng nàn, da diết. Dù giờ đây biết là cách biệt, hãy giữ gìn kỷ niệm bạn bè.
YBĐT - Đôi khi, có những điều mà bạn không thể diễn đạt hết bằng lời, vì vậy, viết thư là cách tuyệt vời nhất. Tôi là một đứa rất “tiết kiệm” lời nói nên hay viết thư. Nhưng trong số những lá thư tôi viết cũng có những lá thư không bao giờ được gửi...
YBĐT - Bố vẫn thường bảo: “Học khối A có nhiều nghề, nhiều trường chứ khối D khó chọn trường để thi lắm”. Mỗi lần bố nói như vậy, con lại thấy buồn. Học được Văn, con muốn thi vào báo chí. Đã không ít lần, con tự vẽ ra một viễn cảnh trong tương lai, khi ấy con đã là nhà báo... Con tự mỉm cười – một niềm vui mà chỉ duy nhất con cảm nhận được.