Tháng Năm về
- Cập nhật: Thứ hai, 4/5/2009 | 12:00:00 AM
YênBái - Tháng Năm về...
Nắng bỗng vàng lên, rực rỡ đến lạ kỳ! Cả đất trời như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Nắng nhuộm vàng những hàng cây, con phố, nắng nhảy nhót trên dãy hành lang nhộn nhịp của ngôi trường đã và đang thêu dệt bao ước mơ.
Tháng Năm về...
Chùm phượng hồng đỏ rực một nỗi niềm ưu tư. Ngọn nến phượng cháy lên niềm hy vọng dạt dào nơi trái tim của những cô cậu học trò. Có người nhặt cánh phượng rơi ép vào trang lưu bút còn nguyên màu mực tím. Ôi, nhớ quá ngày xưa! Nhớ cái lần đuổi nhau với bọn con trai từ tầng ba xuống tận sân trường. Ngọt ngào lắm một bàn tay yêu thương đặt lên vai như vỗ về, an ủi... Có tiếng cười mơ mộng phía hành lang, nhìn ra bầu trời đằng xa thấy một vầng dương sáng chói.
Tháng Năm về...
Cả đất trời như rộn ràng hơn. Tiếng ve bắt đầu râm ran. Hoa bằng lăng với màu tím thủy chung lại bắt đầu rạng rỡ. Giữa khung cảnh đầy thơ mộng và hứa hẹn biết bao điều thú vị ấy là nỗi lo học hành, nhất là của học sinh cuối cấp. Đôi khi, có người tự thưởng cho mình một buổi sáng ngắm bình minh sau giờ học mệt mỏi của ngày hôm trước.
Tháng Năm về...
Cũng như bao tháng khác, tháng Năm có những đặc trưng riêng. Đó là sự chuyển giao của thời tiết; là ánh vàng của hoa điệp trong làn nắng sớm; là màu xanh hơn của cỏ cây, vạn vật... Tất cả là một bức tranh chào hè tươi tắn, rạng ngời. Đây cũng là khoảng thời gian sắp phải xa bạn bè. Những ánh mắt, những nụ cười, những giọt lệ... hòa vào rung cảm thiết tha.
Tháng Năm về...
Lòng bỗng thấy bâng khuâng...
Đào Thu Hương - Lớp 12A1, Trường THPT Nghĩa Lộ, thị xã Nghĩa Lộ.
Các tin khác
YBĐT - Tuấn và tôi đang trên đường xuống thành phố Yên Bái thì nhìn thấy Trang – cô bạn gái cùng lớp - đi ngược chiều. Tuấn gọi to:
YBĐT - Khi tôi còn nhỏ, tôi mong được thành công, như trở thành một bác sĩ giỏi, một nhà văn giỏi... và thật nổi tiếng. Với tôi, đó là thành công.
YBĐT - Vậy là chúng ta đã đi gần hết chặng đường trung học phổ thông rồi phải không, lớp mình? Ba năm là khoảng thời gian để gặp gỡ, quen biết, học cùng nhau, chia sẻ với nhau mọi buồn vui và khó khăn. Tập thể 12K đã trở thành một gia đình đầm ấm dưới mái nhà chung: Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành. Đó là một niềm vinh dự lớn không chỉ đối với riêng tớ mà đối với tất cả các cậu nữa đấy.
YBĐT - Đối mặt với những điều khó khăn, với tôi, đó quả thực là những “chướng ngại vật”. Tôi luôn cảm thấy buồn và tuyệt vọng mỗi khi thất bại. Những lúc như vậy, tôi thấy mình không còn động lực để phấn đấu, cứ luôn nhìn lại thất bại rồi than thở, lo lắng... Điều đó đã khiến tôi không đủ sức lực để vượt qua những “chướng ngại vật” ấy.