Người dạy văn

  • Cập nhật: Thứ năm, 7/6/2012 | 3:27:12 PM

Không biết có phải do môn Văn thiên về cảm xúc, tâm hồn nên những người dạy văn cũng có tâm hồn bay bổng, cư xử tinh tế. Người ta vẫn hay cho là như vậy và tôi thì chỉ thấy rằng trong những thầy cô giáo tôi yêu quý, phần lớn là người dạy văn.

Dạy Văn là trau dồi năng lực văn học cho học sinh.
Dạy Văn là trau dồi năng lực văn học cho học sinh.

Cô giáo dạy Văn, thực ra là Tiếng Việt hồi tiểu học của tôi thực sự rất tâm huyết với công việc giảng dạy và với tiếng Việt. Có thể cô hơi khắt khe và yêu cầu cao nhưng nhờ cô uốn nắn mà chúng tôi có được vốn từ phong phú, cách dùng từ, đặt câu chuẩn xác rồi cách viết chữ, trình bày sạch đẹp ngay từ những bước đi đầu tiên.

Người truyền cảm hứng học Văn cho tôi nhất, khơi lên niềm đam mê văn chương trong tôi là cô giáo dạy Ngữ Văn ở trường trung học. Tôi vẫn khắc sâu trong tâm trí giọng nói ngọt ngào của cô khi đọc bài, hình ảnh cô say sưa với những bài giảng. Cô không bắt chúng tôi phải học thế này, phải viết thế kia mà để mỗi người có những cảm nhận, quan điểm riêng rồi cô trò cùng thảo luận, đánh giá. Cách cô giảng giải, phân tích như những lời khuyên bảo bổ ích đã giúp tôi nhận ra nhiều điều trong cuộc sống.

Thầy dạy Văn cấp học cuối có lẽ là người tinh tế nhất. Chỉ qua những ý kiến tranh luận, những bài viết trên lớp, thầy đã hiểu suy nghĩ, tính cách của tôi. Thầy động viên tôi trong học tập và chỉ bảo, định hướng cho tôi cách hành văn có kĩ năng để “học văn không chỉ như niềm đam mê mà là một môn học thực sự”.

Tôi gọi “người dạy văn” vì với tôi họ vừa là thầy nhưng cũng vừa là những người bạn, những tri kỉ thấu hiểu. Không biết từ khi nào tôi yêu Văn, yêu người dạy văn và cả nghề dạy văn…

Nguyễn Diệu Huyền (Lớp 11 Anh, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)

Các tin khác
Hoa tóc tiên.

Hè về, những giọt nắng quen quen rớt trên vai mà ai đã vội quên khi thu tới, tớ lại ngâm nga những bài hát không tên mà theo tớ nó là những bản tình ca thế kỷ. Nhưng mà ấy ơi đừng có trách tớ hay thẩn thơ thơ thẩn nữa nhé, tớ có lo đó chứ, lo tới những tháng ngày sắp tới sẽ ra sao nhỉ? Tớ và ấy sẽ đi hai con đường riêng.

Bên nhau mãi 12D1 nhé.
(Ảnh: Bảo Ngọc)

Cháu muốn ông luôn khỏe mạnh để ngày ngày cháu được nhìn thấy ông đạp chiếc xe cũ vào nhà cháu mở hòm gạo ra xem nhà còn nhiều gạo không, ngó quanh nhà xem chỗ nào không ổn rồi chỉnh sửa lại. Mỗi lúc nhìn những hành động đó của ông, lòng cháu ngập tràn xúc động.

Bình yên quê núi.

Vừa kết thúc năm học, bố mẹ đã cho hai chị em Nguyên về (không phải về quê, mà là “lên núi”) thăm ông bà ngoại một tuần, gọi là nghỉ hè.

Nghỉ hè, tạm xa chốn thành phố tất bật người và xe cộ, nó lại trở về với vùng thôn quê yên bình, nơi tràn ngập tiếng ve kêu râm ran mỗi ngày hè oi bức nóng nực, nơi ngân vang tiếng ếch nhái khi màn đêm buông xuống, nơi mà ta có thể tìm thấy khoảng lặng trong tâm hồn mình.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục