Đông buồn
- Cập nhật: Thứ sáu, 30/11/2012 | 3:38:05 PM
Nhớ tiếng chim hòa khúc nhạc vẩn vơ/ Giờ chỉ còn khoảng trời riêng trống vắng.
Ảnh minh họa
|
Bác mặt trời về nghỉ sau nhà núi,
Gió nhẹ nhàng khẽ phủ bức màn sương.
Cảnh vật buồn chìm đắm trong hoang tưởng
Không gian vắng sầu đượm vương nỗi nhớ…
Nhớ tiếng chim hòa khúc nhạc vẩn vơ
Giờ chỉ còn khoảng trời riêng trống vắng.
Nhớ trưa hè thấm đượm hương cỏ nắng
Giờ ánh trời khép nép nấp sau mây.
Nhớ tiếng lá xào xạc thu xum vầy
Giờ đâu rồi cảnh sắc mây hòa gió?
Còn đọng lại bầu trời đêm cau có
Đượm hơi thở một ngày dài trôi qua...
Ngồi ngẫm nghĩ thời gian sao đến lạ?
Bác đông buồn rụt rè chìm trong lá...
Chờ mùa đông dằng dặc cũng đi xa,
Xuân về tới xua tan mùa lạnh giá
Cả khu vườn vươn vai nắng mặn mà
Đợi sự sống ùa về tựa bài ca!
Nguyễn Thục Anh - (Lớp 10 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)
Các tin khác
Cậu là người bạn ở bên an ủi và động viên tớ khi tớ buồn và chán nản nhất. Cậu chia sẻ vui buồn cùng tớ, cho tớ thấy đời vẫn đẹp. Cậu kéo tớ tiến lên phía trước khi tớ bị tụt lại và không muốn bước tiếp.
Gia tài của tôi là cha - người ban cho tôi sự sống, là người có đôi vai vững chắc và bàn chân to khỏe, kiên nhẫn dìu tôi đi những bước chập chững đầu tiên của cuộc đời, là người luôn nở nụ cười rạng rỡ và gọi tôi bằng cái tên thật thân thương: "Con gái yêu của bố!