YênBái - Tiếng gió rít từng hồi trên mái nhà tranh xơ xác ẩn khuất sau những lùm cây. Những cọng lá run rẩy hứng chịu đợt gió phẫn nộ của thiên nhiên huyền bí. Trong căn nhà bé nhỏ ấy, có hai bà cháu đang đốt lên ngọn lửa nồng đượm, xua đi tiếng gào thét dữ dội của mưa giông.
YênBái - Trong cuộc sống hối hả này, có bao giờ bạn dừng lại và thử ngẫm: Có vinh quang nào trong cuộc sống mà không phải đánh đổi bằng công sức và sự nỗ lực? Có những hành trình, con đường nào lại không khởi đầu từ sự bắt đầu, từ đoạn đường nhỏ mà bạn đi? Đời người cũng vậy, nó được tạo nên từ tích tắc, những giây phút, giờ, ngày... và hàng thế kỷ nữa. So với một đời người thì một ngày là quá ngắn ngủi, nhưng một đời người lại do mỗi ngày tạo nên...
YênBái - YBĐT - Đó là biệt hiệu mới mà bé Trần Thu Hoài, học sinh lớp 5A, trường Tiểu học Nguyễn Trãi (thành phố Yên Bái) vừa được các bạn cùng trường mến yêu tặng sau khi em đã “rinh” giải thí sinh có giọng hát xuất sắc nhất từ cuộc thi “ĐồRêMí” do kênh VTV3 Đài Truyền hình Việt Nam phối hợp với Công ty Multi Media tổ chức trở về.
YênBái - Những ngày thu đang đến gần khiến trời đất chuyển mình rõ rệt. Với tôi, đây là khoảng thời gian dễ chịu nhất trong năm. Tôi thích mùa thu – nhẹ nhàng và êm dịu.
YênBái - Thứ năm, như thường lệ tôi và Hằng rủ nhau đến thư viện huyện đọc sách báo. Vào thư viện, tôi liền chạy đến bên chồng Báo Yên Bái cao ngất. Có cả số báo mới ra ngày hôm nay, cũng có những số báo đã ra từ rất lâu được sắp xếp ngăn nắp và gọn gàng. Lật từng trang, từng trang nhẹ nhàng tôi thẩm thấu tất cả các thông tin mà báo viết.
YênBái - Mọi người cứ nghĩ rằng, nó là một cậu công tử bột được sống trong một gia đình sung túc. Bố nó làm giám đốc một công ty tư nhân, mẹ buôn bán lớn. Nói về kinh tế, nó xếp vào hàng giàu nhất lớp, về học tập thì lại kém nhất lớp. Nhìn bề ngoài thì ai cũng có thể hiểu được là vì sao. Lẽ dĩ nhiên vì bố mẹ nó bận kiếm tiền nên chẳng mấy khi quan tâm đến nó. Còn có thể có những lý do khác nữa chăng? Điều đó chỉ có nó mới hiểu...
YênBái - “Khi tóc thầy bạc, tóc em vẫn còn xanh Khi tóc thầy bạc trắng, chúng em đã khôn lớn rồi”
YênBái - Tối cuối tuần. Chẳng còn thiết tha với cái ti vi cùng kênh phim ưa thích, mới chín giờ, nó đã bỏ lên phòng, nằm xoài ra giường. Những cuốn sách yêu thích nằm ngay ngắn ở góc đầu giường, hôm nay nó cũng chẳng có tâm trạng để đọc. Chúng im lìm, hững hờ nhìn cô chủ đeo headphone vào tai rồi bật Ipod lên. Nó nằm im, mắt ngó đăm đăm lên trần màn, trong đầu rối ren những đắn đo, suy nghĩ triền miên.
YênBái - Thằng Tí cầm chiếc đèn lồng cá chép mẹ mới mua cho đi khoe với cái Tũn, thằng Tèo.
YênBái - Tôi được sinh ra ở một thị xã nhỏ miền Tây Bắc của Tổ quốc. Tuy không phồn hoa, không ồn ào, nhưng Nghĩa Lộ quê tôi lại có những nét đặc biệt của riêng mình. Và đó là những gì tôi yêu...
YênBái - Con người chập chững vào đời với những bước chân đầu tiên trên con đường đất của xóm làng, rồi nối tình người bằng những con đường từ xóm này sang xóm khác, làng này sang làng khác...