YênBái - Chưa bao giờ tôi có được một mùa bóng đá thoải mái như thế. World Cup hai năm trước thì phải thi chuyển cấp, hai năm sau có lẽ lại chúi đầu ôn thi đại học. Bắt đầu từ khi trái bóng Euro 2008 lăn trên sân cỏ, bố cũng xin nghỉ phép cùng tôi hưởng trọn vẹn mùa bóng đá sôi động này.
YênBái - Hôm trước dọn dẹp lại căn phòng bừa bộn của mình, tôi bỗng thấy cuốn an-bum ảnh hồi cấp II. Lật lại từng chiếc ảnh, nhớ về những kỉ niệm xưa, tôi nhớ tới một người bạn, người đã từng rất thân thiết với tôi...
YênBái - YBĐT - Hôm nay, nó đến lớp sớm hơn mọi ngày vì đến phiên trực nhật. Cả sân trường vắng lặng. Mình nó lững thững, đầu vẩn vơ đủ thứ chuyện nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là chuyện học hành, chuyện kiểm tra học kỳ sắp tới.
YênBái - Nó xoay người một vòng trước gương. Trong gương là một cô bé mắt đen tròn với cái nhìn trong trẻo. Chiếc quần lỡ mua năm ngoái nay thành quần ngố ngang bắp chân. Chợt nghe tiếng xe đạp lạch cạch. Mẹ đã về. Chạy ra đón, mẹ nó hỏi:
YênBái - YBĐT - Tên nó bị loại trong kỳ thi vào lớp chọn. Với nó, thế là hết! 9 năm học vừa qua, nó luôn là một học sinh giỏi xuất sắc. Bạn bè ai cũng bảo chắc chắn một chỗ trong lớp chọn sẽ dành cho nó. Vậy mà...
YênBái - Lần đầu tiên nhìn thấy cầu vồng, khung cảnh rực rỡ khiến nó đứng lặng. Bảy màu sắc đẹp đẽ ấy in bóng xuống đồng ruộng, làng quê. Trời đất bừng lên những mảng màu lung linh, tươi mới. Nó hét lên: "A! Ông trời bắc cầu đẹp quá!".
YênBái - Nó 17 tuổi, mẹ mới có em bé. Thế là hết những tháng ngày con một, được nuông chiều như một nàng công chúa. Giờ đây, cuộc sống của nó sẽ khác khi xuất hiện một sinh linh bé nhỏ.
YênBái - Ngoài trời rả rích mưa. Những giọt mưa vô tư nhảy nhót, đùa giỡn với những lá phượng mỏng manh. Ngồi trong tiết học của thầy, mà nó không để ý những điều thầy giảng. Bởi tâm trạng nó, lúc này, đang là một mớ bòng bong, hỗn độn.
YênBái - Có cơn mưa rào mùa hạ rảo bước thật nhanh trước hiên nhà, chỉ kịp để lại một chút dư vị ngọt ngào bất tận mang tên: cầu vồng.
YênBái - Sở thích của nó là... đốt tiền! Một sở thích khác lạ nhưng đặt vào hoàn cảnh của nó thì cũng... thường thôi bởi đơn giản vì nhà nó giàu.
YênBái - Chống cằm và suy nghĩ về tình yêu, con nghĩ về những cảm xúc bâng khuâng mà bình yên đến lạ kỳ... Những cuộc điện thoại vừa để hỏi bài, vừa để nghe tiếng cười mong nhớ. Một đám mây nhẹ trôi cũng thắt nơ hồng đem tặng. Bao yêu thương, giận hờn tuổi mới lớn. Và yêu thương đùm bọc yêu thương. Không thể nói ra, không thể định nghĩa, nhưng có thể cảm nhận bằng trái tim.