“Giá trị cuộc sống”
- Cập nhật: Thứ năm, 10/7/2008 | 12:00:00 AM
YênBái - Nhìn lên cuốn lịch, tôi cảm thấy thật sung sướng và hạnh phúc vì hôm nay là sinh nhật của tôi. Tôi vui vì nhiều lý do. Thứ nhất vì hôm nay là một ngày đầy ý nghĩa, chính ngày này cách đây mười sáu năm, tôi đã chào đời, cất tiếng khóc đầu tiên. Và hôm nay, tôi cũng sẽ nhận được nhiều lời chúc mừng và những món quà từ cha mẹ, bạn bè. Hỏi sao lại không vui được?
Cả một ngày dài trôi qua, sống trong những giây phút của ngày sinh nhật, nhận được nhiều niềm vui, tôi thấy cuộc sống thật có ý nghĩa. Và bây giờ, trước mặt tôi đây là những món quà trông thật đáng yêu, được bọc rất đẹp, lại còn kèm theo những tấm thiệp Happy birthday xinh xắn. Hồi hộp và vui sướng, tôi lần lượt bóc từng món quà, tay run run. Ôi! Thật đẹp, toàn là những thứ tôi thích: chiếc đồng hồ hàng hiệu, lọ keo bọt rất đắt tiền... Tất cả đều do những người bạn mua tặng.
Dường như cảm giác thích thú đó chỉ thoáng qua trong giây lát và biến mất ngay khi có tiếng gõ cửa của người bạn thân. Tôi hỏi: “Sao bạn đến muộn vậy?”. Ngập ngừng, bạn nói: “Chúc mừng sinh nhật cậu! Tớ phân vân không biết tặng gì nên chỉ biết tặng cậu quyển sách “Giá trị cuộc sống” này thôi!".
Nhìn ánh mắt của bạn, tôi tự dưng nghẹn ngào, không biết nói gì... Tôi nhận ra rằng, bạn đã tặng tôi một món quà tuy không cao sang nhưng lại rất có giá trị, đầy ý nghĩa. Quả thật, người bạn thân đã giúp tôi hiểu rằng, tình bạn không phải là những gì mang tính vật chất mà đó là sự chân thành dành cho nhau.
Nguyễn Thành Long
(Lớp 10 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành, TP. Yên Bái)
Các tin khác
Ngồi bên đống sách bề bộn, nó nhớ về gia đình nhiều lắm. Ở một nơi rất xa, nó tự hỏi, ba mẹ và em trai đang làm gì bây giờ nhỉ? Cách xa hàng trăm cây số, những dịp được về thăm nhà thật là hiếm hoi đối với nó. Thời gian xa nhà cũng chừng gần một học kỳ rồi còn gì. Đã bấy lâu, nó dần quen với cuộc sống tự lập, quen với những công việc chỉ có một mình.
Chưa bao giờ tôi có được một mùa bóng đá thoải mái như thế. World Cup hai năm trước thì phải thi chuyển cấp, hai năm sau có lẽ lại chúi đầu ôn thi đại học. Bắt đầu từ khi trái bóng Euro 2008 lăn trên sân cỏ, bố cũng xin nghỉ phép cùng tôi hưởng trọn vẹn mùa bóng đá sôi động này.
Hôm trước dọn dẹp lại căn phòng bừa bộn của mình, tôi bỗng thấy cuốn an-bum ảnh hồi cấp II. Lật lại từng chiếc ảnh, nhớ về những kỉ niệm xưa, tôi nhớ tới một người bạn, người đã từng rất thân thiết với tôi...
YBĐT - Hôm nay, nó đến lớp sớm hơn mọi ngày vì đến phiên trực nhật. Cả sân trường vắng lặng. Mình nó lững thững, đầu vẩn vơ đủ thứ chuyện nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là chuyện học hành, chuyện kiểm tra học kỳ sắp tới.