Quyết tâm của cu Tí
- Cập nhật: Thứ hai, 4/8/2008 | 12:00:00 AM
YênBái - Gửi bài và chờ đợi, cuối cùng Tẹt cũng có bài đăng báo. Sung sướng khoe với mọi người và tất nhiên ai cũng khen ngợi, động viên, làm con bé sướng run. Nhưng điều đó lại khiến cho cu Tí – nhóc em của Tẹt vô cùng khó chịu. Tí chạy lăng xăng khắp trên nhà, dưới bếp quyết tìm cho ra... cây bút chì. Nhất định, nó cũng phải có bài được đăng báo cho chị Tẹt biết tay! Bố, mẹ và cả chị Tẹt, ai cũng hồi hộp chờ đợi kết quả của sự quyết tâm cao hơn... ngọn cỏ của anh cu Tí ham chơi.
Ngồi vào bàn học của chị Tẹt, Tí đung đưa chân trên ghế rồi với lấy cuốn nháp chuẩn bị viết. Nhưng viết gì được nhỉ? Viết về cô giáo hiền, xinh như cô tiên ở trường? Cậu bạn thân cùng lớp? Hay trò chơi yêu thích với đống siêu nhân? Chà, khó ghê! Chẳng hề đơn giản như cu cậu tưởng chút nào. Cu Tí nghĩ mãi mà vẫn không biết phải viết gì... Nó muốn bỏ cuộc quá chừng, nhưng nhìn kìa, vẻ mặt thách thức của chị Tẹt mới đáng ghét làm sao chứ! Nhất định, nhất định là Tí sẽ viết được bài hay hơn của chị Tẹt. Chắc chắn là như thế. Nhưng, có lẽ, có lẽ ... chưa phải bây giờ..
Lê Vân Anh
(Số nhà 892, Đường Yên Ninh, TP Yên Bái)
Các tin khác
Ngày cô bé Ngọc đỗ vào trường chuyên, mẹ mừng lắm. Mẹ đi xem điểm cho cô bé mà không tin nổi vào mắt mình...
Buổi học thêm sáng nay kết thúc, chúng tôi vui vẻ ra về. Lúc này, trời nắng gay gắt như đổ lửa, hơi nóng từ đường bốc lên hầm hập. Tôi gò lưng trên chiếc xe đạp để về nhà. Bụng đói meo vì sáng chưa kịp ăn gì.
Không phải lúc nào mưa cũng buồn đâu. Mưa cũng vui như nắng đấy chứ. Mưa tưới mát những ngày hè oi ả. Mưa cho cây cối tốt tươi. Mưa cho tụi trẻ vui đùa cùng nhau tắm mưa. Mưa trong nắng để bắc chiếc cầu vồng bảy sắc. Đấy, mưa cũng là niềm vui, là hạnh phúc đó thôi!
Tôi luôn ước ao: "Ước gì, mình không phải học mà vẫn có nghề nghiệp ổn định", "Ước gì, mọi việc đều đến với mình một cách thuận lợi"... cùng hàng tá những ước mơ viển vông khác. Có lẽ, tôi cũng sẽ mãi ước như vậy nếu không có một chuyện...