Xúc cảm năm học mới
- Cập nhật: Thứ hai, 8/9/2008 | 12:00:00 AM
YênBái - Đường phố đã dần vắng bóng người qua lại, con đường cũng trở về với sự tĩnh lặng, êm dịu như vốn có. Tôi ngồi trong căn phòng nhỏ, ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao qua ô cửa sổ, lòng trải rộng mênh mang...
Nhanh quá! Chỉ mới đó thôi mà một kỳ nghỉ hè đã kết thúc. Tôi đã có bao mùa hè tươi đẹp như thế nhưng chưa bao giờ tôi lại có cảm xúc như lúc này. Một chút lưu luyến khi hè qua, một chút hồi hộp lo lắng khi chỉ ngày mai thôi, tôi đã là một nữ sinh cuối cấp. Và còn nhiều, nhiều lắm những khát khao, mơ ước về một năm học mới...
Mùa hè cuối cùng của cuộc đời học sinh đã khép lại và một cánh cửa mới cũng bắt đầu hé mở. Phía sau đó sẽ là cả một thế giới cần được khám phá và chinh phục. Có lẽ, nơi ấy sẽ có nhiều niềm vui, hạnh phúc và cả những nỗi buồn, những giọt nước mắt...
Đêm đã về khuya. Những ánh sao trên bầu trời đêm trở nên đẹp lạ lùng. Giữa đêm tối, những ánh sao đua nhau tỏa sáng, tuy nhỏ bé nhưng lấp lánh và diệu kỳ. Tôi hy vọng, mình cũng sẽ được như một trong những vì sao ấy...
Tôi tin rằng, không chỉ riêng mình tôi mà tất cả các bạn cũng sẽ tự tin và vững vàng để cùng nhau bước tiếp chặng cuối cùng của đời học sinh. Chắc hẳn, cả tôi và bạn sẽ gặp nhiều trở ngại nhưng cũng luôn vững tin, rằng với đôi chân, nghị lực và hành trang kiến thức của mình, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn để tới đích. Chúng mình cùng cố gắng, các bạn nhé!
Hà Thị Mai Na
(Lớp 12 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành, thành phố Yên Bái)
Các tin khác
YBĐT - Trước cửa nhà nó không biết từ bao giờ đã hình thành một cái chợ cóc. Hàng hóa chủ yếu là củi và vài mẹt rau, hoa quả lèo tèo trên những chiếc xe đạp cũ kỹ. Nhiều hôm, công an và đội trật tự đường phố đến dẹp, mọi người chạy toán loạn, rau quả rơi tung tóe. Nhưng cũng chỉ được vài hôm, đâu lại đóng đấy...
Nó khẽ hé đôi bàn tay, thả chú chuồn chuồn không may mắn vừa bị thằng em bắt được về với bầu trời tự do. Nhìn cánh chuồn chuồn ánh lên trong nắng, mắt nó nheo nheo...
Gửi bài và chờ đợi, cuối cùng Tẹt cũng có bài đăng báo. Sung sướng khoe với mọi người và tất nhiên ai cũng khen ngợi, động viên, làm con bé sướng run. Nhưng điều đó lại khiến cho cu Tí – nhóc em của Tẹt vô cùng khó chịu. Tí chạy lăng xăng khắp trên nhà, dưới bếp quyết tìm cho ra... cây bút chì. Nhất định, nó cũng phải có bài được đăng báo cho chị Tẹt biết tay! Bố, mẹ và cả chị Tẹt, ai cũng hồi hộp chờ đợi kết quả của sự quyết tâm cao hơn... ngọn cỏ của anh cu Tí ham chơi.
Ngày cô bé Ngọc đỗ vào trường chuyên, mẹ mừng lắm. Mẹ đi xem điểm cho cô bé mà không tin nổi vào mắt mình...