Tôi yêu thành phố của tôi
- Cập nhật: Thứ bảy, 25/6/2011 | 8:59:34 AM
Bạn có yêu thành phố của bạn không? Chắc đó là một câu hỏi thừa bởi tình yêu ấy hiển nhiên như tình yêu của ta dành riêng cho ngôi nhà mình.
Thành phố mùa thu
|
Có thể đó chỉ là một góc ban công nơi có mấy chậu hoa bé tí ta tưới nước mỗi ngày. Là vuông cửa sổ có ánh nắng luồn qua song mỗi sớm mai. Là góc học tập dưới chân cầu thang ta ngồi học bài khuya thật khuya với ước mơ đỗ đạt…
Ta yêu từng góc nhà vì nó gắn liền với ta trong nhịp sống mỗi ngày, trong niềm vui, nỗi buồn, quá khứ và hiện tại…
Tình yêu ta dành cho thành phố - ngôi nhà chung của hàng triệu người, trong đó có ta cũng gần như thế. Xa hơn góc ban công là con đường rợp mát bóng cây, là con sông thủa xưa ta hay trốn mẹ ra vầy nước, là vỉa hè ở góc ngã tư - nơi xe cộ đông như mắc cửi có đàn sẻ nâu hồn nhiên sà xuống nhặt thóc rơi mỗi buổi sáng, trưa, chiều…
Thành phố cho ta tình yêu, tâm hồn và tính cách. Tình yêu hiển nhiên ấy thấm đậm trong trái tim dường như chỉ lúc đi xa mới hiện lên thật đầy đủ và rõ ràng.
Bùi Thị Thùy Linh (12 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)
Các tin khác
Mỗi khi chúng ta lớn lên như cánh chim ra ràng, rồi cũng sẽ khôn lớn và rời khỏi vòng tay mẹ.
Ta về! Dẫm lên dấu chân hôm qua. Hình như cỏ đã vàng hơn một chút. Những cành cây già bị cưa cụt buông mình rơi xuống lòng đường, vô số vết trầy chồng chất, vô số dấu chân người lướt qua nhau, vô số cát bụi lấp vùi.
Bước vào cấp hai, tôi thật sự bỡ ngỡ với những người bạn mới, những thầy cô giáo mới và cả cách học tập với sách vở mới nữa. Khi ấy, tôi đã được làm quen và trở thành bạn với Ngọc Điệp qua một buổi lao động đầu năm học.