Tà Xùa - không giới hạn

  • Cập nhật: Thứ năm, 16/12/2021 | 2:16:25 PM

YênBái - Đỉnh Tà Xùa thuộc xã Bản Công, huyện Trạm Tấu, tỉnh Yên Bái là một trong 15 đỉnh núi cao nhất Việt Nam, có độ cao 2.865m so với mực nước biển, thuộc dãy Phusaphin, là phần cuối của dãy Hoàng Liên Sơn trải dài từ Lai Châu xuống tới đèo Lũng Lô. Lên đỉnh Tà Xùa chỉ có một con đường đất độc đạo với độ dốc rất lớn. Đây là thử thách không dễ vượt qua nhưng khi đã một lần lên tới đây sẽ cảm nhận được Tà Xùa không giới hạn.

Nghệ sĩ nhiếp ảnh Thanh Miền “săn” mây Tà Xùa.
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Thanh Miền “săn” mây Tà Xùa.


Tôi có hẹn với Tà Xùa - một cuộc hẹn mong chờ và phải chuẩn bị khá kỹ lưỡng không chỉ tư trang, sức khỏe mà cả một ý chí mạnh mẽ. Chúng tôi tới trước một ngày để cảm nhận cái nắng, gió và mùi núi rừng Trạm Tấu. Với chút kinh nghiệm đi rừng, chúng tôi chuẩn bị những vật dụng cần thiết mang theo trong chiếc ba lô nhỏ. 

5h sáng, xuất phát từ trung tâm huyện trên chiếc xe máy hướng thẳng xã Bản Công. Con đường dốc ngược nhưng đã được đổ bê tông phẳng lì. Sự phát triển của giao thông mang tới cho những người dân nơi đây cuộc sống sung túc hơn. Hết đoạn đường bê tông, chiếc xe máy dừng tại một ngôi nhà nhỏ, chia nhau nước và những chiếc gậy đi rừng không thể thiếu - chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình chinh phục Tà Xùa. 

Đi được chừng 100 mét, trời sáng dần, chợt quay lại nhìn xuống phía thị trấn thì chao ôi là biển mây. Xa xa phía chân mây là một màu đỏ rực của bình minh bắt đầu. Chúng tôi hò reo, xuýt xoa rồi nhanh tay lấy máy ảnh ra bấm chụp, ai cũng muốn ở lại chứng kiến sự thức dậy của đất trời. Sương lất phất, mùi ngai ngái nồng nồng của đất, đan xen trong hương của những bông hoa rừng cho chúng tôi một cảm giác dễ chịu khoan khoái. 

Cứ thế chúng tôi ngược những con dốc, đi xuyên qua những cánh rừng. Tiếng gió rít như âm thanh của chiếc sáo trúc, những chiếc lá rừng va vào nhau xào xạc, cùng với tiếng chim hót tạo nên một bản nhạc miên man say lòng những người khách bộ hành. Dù đã tập luyện mỗi ngày để chuẩn bị cho mình sức khỏe tốt, thế nhưng độ dốc cao của cung đường khiến chúng tôi khá mệt. Chốc chốc, tai, mũi, miệng lại tranh nhau thở. Những lúc dừng lại nghỉ chỉ cần quay đầu nhìn về phía con đường mình vừa đi qua là biển mây ngay trong tầm mắt, lấp ló những chóp núi xanh rì tạo nên một bức tranh thủy mặc tuyệt trần. 

Anh Nguyễn Việt Hưng - Giám đốc Công ty du lịch Hưng Việt là đơn vị đang khai thác các tour du lịch mạo hiểm trên địa bàn tỉnh Yên Bái chia sẻ trong lúc chúng tôi còn thở ra bằng tai: "Săn được mây đó là cái duyên. Nhưng nếu không săn được mây thì còn rất nhiều những điều tuyệt vời mà Tà Xùa đem tới cho chúng ta trong hành trình này”. 

Lời chia sẻ ấy khiến ai trong đoàn cũng cảm thấy hãnh diện vì mình đang có duyên với "nàng công chúa"Tà Xùa. Đang đi xuyên qua rừng trúc bỗng tiếng khèn Mông vang lên. Chúng tôi hướng mắt theo tiếng âm thanh rồi nhận ra anh porter (người gùi đồ) vừa đi vừa thổi. Tiếng khèn của anh ấy khiến chúng tôi chạy theo để ghi lại âm thanh, để thưởng thức thứ đặc sản tuyệt vời ấy. Tốc độ di chuyển nhanh hẳn lên trong lúc anh porter thổi khèn. Anh dừng lại cho chúng tôi nghỉ rồi cười: "Vậy là sức mọi người có thể đi nhanh hơn được nữa”. 

Lúc này A Súa - hướng dẫn viên ở phía trước hô lớn: "Tới mỏm Đầu Rùa rồi!”. Như uống thêm tăng lực, chúng tôi bật dậy leo nhanh qua đoạn cuối của khu rừng, vừa ra khỏi những tán cây thì ngước lên, A Súa đã cầm lá cờ phất trên nền trời xanh ngắt, chỗ mỏm đá chìa ra bên vách núi mà nhìn từ dưới lên thì trông như đầu con rùa ló ra ngắm biển mây. Ôi, thứ ánh sáng tuyệt đẹp, quá hoàn hảo cho những tay ảnh chuyên nghiệp! Để bắt lấy khoảnh khắc ấy, nghệ sĩ nhiếp ảnh Thanh Miền vội giơ máy lên: "Quá tuyệt vời! Tôi đã đi rất nhiều nơi, nhưng Tà Xùa mang vẻ đẹp thật khác lạ, độc đáo đến mức lạ thường”.

Rồi chúng tôi cùng nhau ghi lại khoảnh khắc - nơi dấu chân mình đã chạm đến. Muốn ngồi lại mà ngắm mây, ngắm ánh nắng xuyên xuống tầng mây, chốc chốc gió thổi mạnh khiến cho tầng mây dày đặc cuồn cuộn như sóng trắng xóa. Tiếc nuối lắm mà vẫn phải tạm biệt mỏm Đầu Rùa để tiếp tục hành trình. Đến trưa, tới lán nghỉ thứ nhất. Bữa ăn nóng hổi với xôi trắng và thịt nướng thơm phức đã "sạc” đầy năng lượng cho chúng tôi đi tiếp. 

Từ lán thứ nhất leo thêm khoảng 2 giờ đồng hồ đường dốc thẳng đứng, lởm chởm đá, nhiều khi chúng tôi phải leo bằng cả tứ chi, cố đu bám vào những rễ cây để leo lên thì tới sống lưng Khủng Long. Nhìn con đường bé tẹo, 2 bên là vực, gió tạt mạnh, cộng thêm với việc mất sức quãng đường vừa qua, tôi ngồi thụp xuống và nghĩ rằng chắc mình không thể đi tiếp được nữa. 

Nước mắt chực trào, bỗng giọng A Súa cất lên: "Em cảm thấy các anh chị đang rất mệt. Sau đây em thổi bài "Xuân về trên bản Mông” để có tinh thần đi tiếp”. 

Mọi người vỗ tay hò reo tán thưởng. Tôi quay người lại, hình ảnh ngược sáng của cậu con trai rắn rỏi tay cầm chiếc sáo trúc mới nên thơ làm sao. Những nốt nhạc cất lên, nền trời xanh trong vắt, những biển mây trắng xóa đang dạt dào đuổi theo những đợt gió. Ôi, có buổi hòa nhạc nào lại vĩ đại như màn độc tấu sáo này! Có nhà hát nào hoành tráng hơn nơi này! Từng nốt nhạc hòa vào biển mây, quyện vào thiên nhiên Tà Xùa kỳ bí... Sau bài sáo trúc độc đáo ấy, tôi như thêm động lực vượt qua sống lưng Khủng Long. 

Vách đá cheo leo, để khai thác tour du lịch này, chính quyền địa phương đã làm dây cáp, để khách du lịch an toàn bám vào rồi leo qua. Nhưng chỉ cần đặt chân sai vị trí là có thể trượt xuống nên chúng tôi phải đi từng bước chân cẩn trọng trên vách núi. Vượt qua sống lưng Khủng Long, ngồi nhìn lại quãng đường mình vừa đi qua thầm tự hào khi chính mình đã vượt qua giới hạn bản thân.



Niềm vui chiến thắng chinh phục đỉnh Tà Xùa. 

Chúng tôi đùa vui với nhau: "Đi Tà Xùa mới thấy sức chịu đựng của con người là không giới hạn”. Hết sống lưng Khủng Long, chúng tôi lại tiếp tục xuyên qua những cánh rừng già ẩm ướt, trơn trượt. Độ dốc của đường đi cũng thoải dần nhưng lúc này khá thấm mệt, tốc độ của chúng tôi chậm hơn, dừng nghỉ nhiều hơn. 

Đang đi phía xa tán cây rừng già xuất hiện một làn khói mỏng, A Súa hô lên: "Tới lán 2 rồi các anh chị”. Cứ đi trong rừng đằng đẵng rồi xuất hiện mục tiêu gần khiến chúng tôi như được tiếp thêm động lực. Đi nhanh về phía ấy, bên lán gỗ, một đoàn khách Hà Nội vừa từ trên đỉnh xuống. Quần áo, giày dép lấm lem nhưng khuôn mặt ai cũng rạng ngời, hạnh phúc. Thấy chúng tôi, họ reo hò cổ vũ: "Cố lên! Từ đây trở lên đến đỉnh tuyệt vời lắm! Tà Xùa rất đẹp, rất bõ công”. Sung sướng vì vui, chúng tôi quên hết mệt nhọc.

Hành trình chinh phục đỉnh Tà Xùa như một thước phim quay chậm cho ta cảm nhận rõ sự biến đổi của khung cảnh thiên nhiên. Nếu như đoạn đường trước đó giống chơi trò cảm giác mạnh thì đoạn đường từ lán 2 tới đỉnh như tự mình trải nghiệm những cảnh trong phim giả tưởng, ma mị. 

Theo những dấu chân trong rừng chúng tôi cứ thế đi. Mỗi bước chân đều cảm nhận rõ sự bùng nhùng của những lớp lá xếp chồng lên nhau. Tán cây rừng đan vào nhau dày đặc, thân được bao phủ bởi những lớp rêu dày chỗ mang màu đỏ rực, chỗ lại xanh mướt tạo nên đặc trưng của rừng Tà Xùa. Lúc này chẳng ai còn hỏi: "Bao lâu nữa tới đỉnh?”. 

Có lẽ tâm trí mọi người cũng như tôi lúc ấy, chỉ ngắm nhìn những cây thân phủ đầy rêu cao tít, khẽ chạm tay lên những lớp rêu mềm mại ấy như chạm vào bầu má nàng công chúa Tà Xùa mà xuýt xoa. Không còn giới hạn về không gian và thời gian, chúng tôi cứ đi và cảm nhận sự kỳ bí của rừng rêu Tà Xùa như đang đi trong những khu rừng cổ tích. Vừa ra khỏi đoạn rừng rêu tuyệt đẹp thì khối inox cột mốc hiện ra. 



Rừng rêu đẹp như trong cổ tích.

Đúng là Tà Xùa mang tới cho ta từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Và cảm giác tới đỉnh cũng thật ngỡ ngàng. Không hiểu sao thời khắc ấy, chúng tôi không ai vội chạm tay vào khối inox ngay mà ngắm nhìn những dãy núi tầng tầng lớp lớp phía dưới vừa đi qua, tự cảm phục mình đã vượt qua tất cả giới hạn của bản thân. Rồi như bừng tỉnh, chúng tôi bật nhảy thật cao xung quanh cột mốc, lần lượt chụp ảnh, rồi đánh dấu theo cách riêng của mỗi người.  

Mặt trời lặn dần, chúng tôi nhanh chóng xuống núi. Đường trơn trượt, lại tối nên thi thoảng có pha "vồ ếch” khiến cả đoàn lại phá lên cười, cái mệt cũng tan biến. Hơn 19h, chúng tôi về tới lán nghỉ. Lạnh, đói và mệt! Các anh porter đã chuẩn bị sẵn cho chúng tôi cốc trà gừng, nước ấm ngâm chân, và bữa tối với thịt dê nướng cùng đón trăng giữa rừng Tà Xùa. Sáng hôm sau, chúng tôi xuống núi mang theo "gói mây” trong những bức ảnh, mang theo một Tà Xùa không giới hạn trong tim mỗi người. 

Thanh Ba
(Tà Xùa, tháng 11/2021)

Tags Tà xùa Trạm Tấu săn mây Tà Xùa suối khoáng nóng

Các tin khác

Có một nơi sự sống đã hồi sinh sau những mất mát. Có một nơi sức sống mãnh liệt của con người đã vượt lên tất cả. Có một nơi mà sắc cờ đỏ sao vàng tung bay khắp nẻo đường. Chúng tôi gọi đó là nơi hạnh phúc nảy mầm.

Thị xã Nghĩa Lộ đã phát huy tốt việc bảo tồn văn hóa dân tộc Thái gắn với phát triển du lịch.

Tạm gác lại cuộc sống sôi động của thành phố, một ngày cuối tuần, chúng tôi tìm đến với cánh đồng Mường Lò đã đi vào câu ca “Nhất Thanh, nhì Lò, tam Than, tứ Tấc”. Trong men rượu ngọt dịu, chan chứa tình người nồng ấm, du khách sẽ cảm nhận được tinh túy của suối ngàn Tây Bắc và những ấn tượng khó phai mỗi khi nhớ về một vùng đất, một địa danh lịch sử và đầy huyền thoại của Yên Bái.

Thầy và trò điểm trường Kể Cả trong một tiết học, tỷ lệ học sinh chuyên cần của điểm trường luôn đạt từ 98 đến 100%.

Nằm dưới chân núi cao, giữa những cánh rừng xanh bạt ngàn là điểm trường Kể Cả - điểm trường xa xôi và khó khăn nhất của ngành giáo dục Yên Bái. Đây là nơi ăn ở và học tập của 104 học sinh dân tộc Mông ở 3 bản là Kể Cả, Háng Tày, Pú Vá, xã Chế Tạo.

Thác nước Minh Khai.

5 km từ trụ sở UBND xã Quang Minh, huyện Văn Yên vào đến thác nước Minh Khai thuộc thôn Minh Khai là một cung đường xanh. Những sân ngô vàng óng hong thỏa thuê trong nắng.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục