Nhớ tuổi học trò!
- Cập nhật: Thứ hai, 17/8/2015 | 3:05:54 PM
YênBái - Tuổi học trò trôi đi như một giấc mơ, rất dài nhưng cũng thật nhanh khiến tôi vẫn chưa thể tin nó đã khép lại. Nhớ ngày mới vào tiểu học, là con cả trong nhà nên cả bố mẹ cũng rất bỡ ngỡ chưa biết con đi học sẽ như thế nào, chuẩn bị những gì cho con.
Tuổi học trò.
(nh: Nọc Đồng)
|
Ngày đầu tiên đến lớp tôi cứ e dè núp sau lưng mẹ, gặp cô giáo thì thỏ thẻ “Cháu chào cô”. Cô giáo cười hiền và bảo đã lên lớp 1 rồi thì hãy xưng “em” thay vì xưng “cháu” nhé! Rồi 5 năm tiểu học trôi qua thật vui, nào học tập, thi chữ đẹp rồi tham gia văn nghệ… ngày tháng ấy trong sáng hồn nhiên như một trang giấy trắng không âu lo và nghĩ suy.
Lớn thêm chút là lên cấp 2 lại một cấp học mới mở ra trước mắt. Bạn bè mới, thầy cô mới, cách học mới, học xong một tiết là ra chơi, mỗi thầy cô dạy một môn chứ không như tiểu học. Tiết đầu tiên cô dạy xong đã ra chơi, tôi còn nghĩ sao ra sớm thế nhỉ, tiết hai thầy giáo bước vào tôi còn ngỡ thầy nhầm lớp.
Sau một buổi học cuối cùng tôi cũng hiểu về giờ học của cấp 2. Học sinh lớp 6 cũng khó khăn hơn so với lớp khác: Loại vở mới, bút cũng khác mà phải viết nhanh, viết nhiều, kiến thức mới lạ… nhưng cũng vì thế mà nó đã khơi dậy trong tôi ham muốn tìm tòi học hỏi. Các hoạt động ngoại khóa như cắm trại, thi vẻ đẹp đội viên vô cùng thú vị. Lớn rồi các bạn trong lớp cũng thân nhau hơn, đoàn kết hơn, tuy cũng có lúc lớp bất hòa nhưng rồi đâu lại vào đấy, lại vui vẻ và gần gũi.
Thú vị nhất phải nói đến là cấp ba, tôi được ra thành phố học. Môi trường mới đã cho tôi cái nhìn rất rộng về con đường học hành và sự năng động của bạn bè nơi đây. Trường học khang trang với đầy đủ cơ sở vật chất, nhiều hoạt động ngoại khóa, hay tổ chức cho học sinh đi tham quan các di tích lịch sử, văn hóa… Đây là những chuyến đi rất bổ ích và đáng nhớ bên bạn bè và thầy cô. Cấp ba đã làm cho những đứa trẻ lớn hơn, biết suy nghĩ hơn. Dẫu còn có những phút bốc đồng, bồng bột nhưng dưới sự quan tâm dạy dỗ của ba mẹ, sự chu đáo, tâm lí của thầy cô những đứa trẻ trưởng thành hơn từng ngày. Ba năm THPT cũng là ba năm căng thẳng và là bước đệm để bước vào cánh cửa đại học.
Ngoài việc học còn phải suy nghĩ kỹ càng về dự định và tương lai những gì muốn làm, cần được làm. Giờ phút chia tay, khúc nhạc buồn của ca khúc chia tay tuổi học trò vang lên, đám bạn mọi ngày quậy thế mà giờ ai cũng nhòe nước mắt. Cô giáo chủ nhiệm cũng vậy, mắt cô ngân ngấn nhưng cố kìm nén, cô chúc cả lớp thi đỗ đại học và nói rằng: Đối với cô tập thể lớp là một gia đình với những đứa con nhiều cá tính.
Tuổi học trò của tôi đã trôi đi như vậy đấy, nó không phải lúc nào cũng vui nhưng nó luôn là những kỉ niệm đẹp mà tôi muốn ghi nhớ trong cuộc đời. Tạm biệt nhé tuổi học trò thân yêu!
Đoàn Thị Thu Hằng (Thôn Tân Tiến, xã Tân Nguyên, huyện Yên Bình)
Các tin khác
Trên giá trưng bày trong một cửa hàng Rubik, giữa rất nhiều chiếc Rubik hình lập phương, hình tròn, hình tứ giác, ngũ giác được lau chùi cẩn thận, sạch sẽ, có một chiếc Rubik bị bụi bám phủ, dường như đã ở đó rất lâu mà chưa ai có ý định mua nó. Không phải tự nhiên khối Rubik lại bị lãng quên, mà đó là một câu chuyện.
Hè thật vui và cũng thật nhanh. Khoảng thời gian ấy đã mang lại cho những đứa trẻ thật nhiều niềm vui và sự thoải mái sau những ngày học tập căng thẳng. Tôi không sinh ra ở thành phố mà ở một vùng nông thôn bình yên và êm ả.
YBĐT - Vậy là đã hơn 2 năm trôi qua, chúng ta cùng chung sống và học tập dưới mái trường Phổ thông Dân tộc nội trú THPT tỉnh với biết bao vui, buồn, kỉ niệm. Mỗi người một tính, ai cũng có cái riêng của mình. Nhưng giờ mỗi người đã hiểu nhau hơn, lớp mình cũng đoàn kết hơn. Ở đây, chúng ta mỗi người mỗi quê, khó có thời gian đến nhà nhau cho nên quãng thời gian ở trường chúng ta mới có thể cùng nhau học tập và chia sẻ.
Bạn thân yêu của tôi à, đừng buồn bã và đừng bi quan! Bạn không phải con người cô độc hay cái bóng lẻ loi Vì bạn còn có tôi mà!