Tuổi thần tiên
- Cập nhật: Thứ hai, 10/5/2010 | 9:30:04 AM
|
Đã qua rồi trong sáng tuổi thần tiên
Ta vĩnh biệt một khung trời đỏ nặng
Cả tiếng ve lẫn phượng hồng nở thắm
Cánh bướm vàng bay bổng chốn cỏ xanh
Dọc thời gian ta đếm lại tháng, năm
Tất cả hoá thiên đường và huyền thoại
Một chút buồn bỗng thoáng qua mắt dại
Thẫn thờ nhìn cánh bướm lướt cỏ xanh
Tiếng gió vô tình chạnh lòng cô bé
Giấu nỗi niềm dưới cặp mắt thơ ngây
Có ai ngờ cô nàng giờ đã lớn
Một nụ cười ý nhị nở trên môi
Nhưng ô kìa, tất cả đã qua rồi!
Tuổi thần tiên dấu yêu của ta đó
Có khi nào trở về thời thơ ấu?
Có khi nào trở lại tuổi thần tiên?
Lê Như Quỳnh - (Lớp 10 Văn, trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)
Các tin khác
“Suỵt! Yên lặng nào!”, con bé nói với tụi bạn xung quanh. Hình như nó vừa nghe thấy tiếng gì đó lạ lắm mà cũng quen lắm. Cả căn phòng bỗng im phăng phắc chỉ để nghe một âm thanh vọng về. Con bé cố nghĩ: “Là tiếng gì thế nhỉ, tiếng gì? Đúng rồi, đúng là tiếng ve rồi!
Ai cũng biết nhiệm vụ chính của người học sinh là học tập, nhưng không phải bạn nào cũng hiểu rõ học tập ở đây là học cái gì. Phải chăng chỉ có học kiến thức văn hóa thôi sao?
Tới đây có biết bao nhiêu việc phải lo. Ngay bây giờ đây cũng biết bao nhiêu chuyện để nhớ. Đó là tâm trạng của tôi, một cô học trò sắp bước qua tuổi 18.