Cơn mưa chiều nay

  • Cập nhật: Thứ sáu, 9/7/2010 | 3:31:53 PM

Đã lâu lắm rồi mới có cơn mưa rào to đến vậy. Cơn mưa ấy cứ xối vào trái tim nhỏ bé đang thổn thức của nó, bởi cảm giác ân hận khó tả. Không biết đã có bao nhiêu điều phiền muộn, lo lắng ẩn trong tâm hồn non nớt của nó khiến một đứa con gái vui vẻ hay nói như nó không thốt lên thành lời.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Nó khóc, hai hàng nước mắt rơi lã chã. Đôi mắt long lanh như biết nói cứ nhìn xa xăm, vô định. Sự ân hận hiện trên nét mặt, trên từng giọt nước mắt - nó đã làm mẹ buồn vì thành tích học tập không cao. Cũng vì nó đã lãng phí bao thời gian vào những sở thích vô bổ. Giờ thì nó đã hiểu vì sao mẹ lo cho nó. Nó khao khát được thấy nụ cười ấm áp, nhân hậu của mẹ. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong lòng nó.

Ở bên mẹ, nó luôn có cảm giác an toàn. Nó đã gặp và đối mặt với sự đố kỵ, ghen ghét của những người sống xung quanh. Nó thấy sợ. Nó hiểu gia đình là nơi tuyệt vời nhất, nơi ấy nó luôn tìm thấy niềm tin và hy vọng – nơi mọi người luôn mang đến cho nó niềm vui và cho nó một tương lai tốt đẹp...

Vậy mà đã có lúc nó đã làm ngược lại cái điều mà mẹ và mọi thành viên trong gia đình đều mong muốn... Ước gì có mẹ ở đây. Nó thèm được sà vào lòng mẹ để từ từ chìm vào giấc ngủ. Nó muốn được mẹ âu yếm... Nó sẽ nói lời xin lỗi mẹ... Tại sao, tại sao nó lại không làm cho mẹ vui được bằng chính niềm say mê học tập như trước? Tại sao? Những câu hỏi cứ văng vẳng bên tai hòa vào tiếng mưa ràn rạt. Nó mong rằng cơn mưa chiều nay sẽ cho nó niềm tin vào cuộc sống. Nó tin là như thế! Nhất định con sẽ làm mẹ vui!

Hà Thị Kim Oanh - (Lớp 9, Trường PTDT Nội trú tỉnh)

Các tin khác
Ảnh minh họa.

Những ngày cuối đông đâu đã có hoa đào. Mận mới bắt đầu nảy lộc, xinh xinh màu hoa lí. Trà chưa ra hoa mà mộc thì cũng chưa hé nụ. Nhưng hoa trẩu, sang đến giữa tháng 10, sao ở đâu ra mà nở nhiều đến thế! Nhớ lại những lúc cả bọn cùng lên rừng tìm quả thủ ô, hái sim về ăn hay những lúc đi chặt tre, chặt củi trong rừng về, cả một con đường đất dài trắng xóa hoa trẩu.

Ảnh minh họa

Nó ngồi lặng im trước cỗ quan tài của mẹ. Nó đã khóc hết nước mắt lúc mẹ nhắm mắt ra đi. Nó nhớ mẹ và nhớ những tháng ngày hạnh phúc trước kia... Nó lại òa khóc...

Giờ học môn Tin học của học sinh lớp 8A - Trường THCS thị trấn Yên Bình. (Ảnh: Minh Hằng)

Hơn 2 năm học, dưới góc lớp nhỏ bé ấy luôn có một cô bạn xinh xắn ngồi thu mình. Đã nhiều lần tôi chủ động xuống bắt chuyện, muốn ấy hòa mình cùng với các bạn nhưng hình như ấy tạo cho mọi người cảm giác khó gần, một bức tường ngăn cách mà không dễ dàng gì có thể phá vỡ.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục