Nỗi niềm tháng sáu
- Cập nhật: Thứ năm, 28/6/2012 | 10:36:23 AM
YBĐ - Tháng sáu là mưa chẳng khi nào khác được.
Hoa được làm từ các loại giấy màu rất tinh xảo.
|
Mùa này, mưa núi giăng giăng, ướt dài trên con phố nhỏ…
Rời phố huyện vùng cao khi hoa phượng đỏ rực một góc trời và bằng lăng tím một màu chia tay đầy lưu luyến, tôi đến thủ đô sầm uất, ồn ào cùng với niềm tin bước vào tương lai.
Mẹ dặn: “Quê mình còn nhiều thiệt thòi, gắng học cho thành tài…”
Nhớ quê mình quá!
Nhớ những cơn mưa triền miên như mối nhân duyên thiên địa. Mưa khiến ta suy tư về những điều ấp ủ… Ngày mai…
Vậy là cũng đã đi qua bốn mùa mưa đô thị, tôi sắp được về với phố núi thương yêu, với những khát khao, hoài bão sẽ trở thành hiện thực.
Tháng sáu! Phố núi trời xanh thăm thẳm, mây trắng bồng bềnh trôi.
Tháng sáu! Gửi vào phương đó nỗi niềm và bao yêu thương không chút nguôi ngoai…
Lò Thị Thúy Hạnh
(Số nhà 05, đường Tôn Đức Thắng, ngõ 4, phố 11, phường Đông Thành, TP Ninh Bình)
Các tin khác
Không biết có phải do môn Văn thiên về cảm xúc, tâm hồn nên những người dạy văn cũng có tâm hồn bay bổng, cư xử tinh tế. Người ta vẫn hay cho là như vậy và tôi thì chỉ thấy rằng trong những thầy cô giáo tôi yêu quý, phần lớn là người dạy văn.
Hè về, những giọt nắng quen quen rớt trên vai mà ai đã vội quên khi thu tới, tớ lại ngâm nga những bài hát không tên mà theo tớ nó là những bản tình ca thế kỷ. Nhưng mà ấy ơi đừng có trách tớ hay thẩn thơ thơ thẩn nữa nhé, tớ có lo đó chứ, lo tới những tháng ngày sắp tới sẽ ra sao nhỉ? Tớ và ấy sẽ đi hai con đường riêng.
Cháu muốn ông luôn khỏe mạnh để ngày ngày cháu được nhìn thấy ông đạp chiếc xe cũ vào nhà cháu mở hòm gạo ra xem nhà còn nhiều gạo không, ngó quanh nhà xem chỗ nào không ổn rồi chỉnh sửa lại. Mỗi lúc nhìn những hành động đó của ông, lòng cháu ngập tràn xúc động.
Vừa kết thúc năm học, bố mẹ đã cho hai chị em Nguyên về (không phải về quê, mà là “lên núi”) thăm ông bà ngoại một tuần, gọi là nghỉ hè.