Xóm nhỏ và bầu trời
- Cập nhật: Thứ năm, 6/9/2012 | 2:49:41 PM
Cô bé rời khỏi lớp học thêm tiếng Anh, bước chân đếm từng viên gạch trên hè đường một cách hồn nhiên. Xung quanh cô là những ánh đèn rực rỡ sắc màu của khu trung tâm thành phố.
Nơi con đường quen thuộc đó, chỉ một năm trước thôi, có đôi bạn cùng nhau bước đi trong hương hoa sữa ngọt ngào. Một năm trước, dưới tán cây trong khoảng sân yên tĩnh là một cậu bé với cặp kính đáng yêu, giảng cho cô những bài toán khó; là nơi xóm nhỏ ấy, là những ngôi nhà san sát với con ngõ xóm tràn ngập ánh nắng mỗi trưa hè, có đôi bạn cùng nhau lớn lên với những nụ cười trẻ con ngây ngô, với những bong bóng xà phòng màu sắc.
Giờ đây, vẫn cái xóm nhỏ ấy, vẫn khoảng sân ấy nhưng chỉ còn cô bé với chiếc bàn và đống sách vở. Cậu đã đi thật xa tới nơi xa xôi để nuôi dưỡng những ước mơ. Bên xứ sở sương mù, cậu bé vẫn thấy thật ấm áp khi nghĩ về cô bạn nhỏ với nụ cười má lúm đồng tiền thật tươi.
Khi chiếc máy bay cất cánh, là khi đôi bạn chia tay nhau để tìm cho mình con đường đi riêng. Chỉ cần giữ lại những kỷ niệm thơ bé, dù chỉ là một chút thôi cũng đủ để sưởi ấm tâm hồn.
Tình bạn và trái tim sẽ là chiếc la bàn để người ta tìm thấy nhau, dù cách xa cả nửa vòng trái đất.
Nguyễn Thị Mai - (Lớp 10 Văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)
Các tin khác
Lại thêm một lần không thể chạm tay tới ước mơ... Giống như những lần trước, nó cảm thấy vô cùng mệt mỏi và muốn dừng bước. Nó muốn đi một nơi nào đó thật xa, trốn vào một chỗ nào đó thật kín để không ai có thể tìm thấy nó, để nó không phải đối diện với chính nó – một đứa luôn thiếu sự may mắn. Nó buồn lắm...
Lớp học nhỏ của chúng tôi vừa tổ chức một buổi thảo luận về những ý kiến nhằm giúp mọi người gắn kết lại gần nhau hơn và làm sao để yêu thương một cách chân thật.
Giờ đây, cháu không còn có cơ hội để hỏi bà: “Bà ơi! Bà còn nhớ những ngày tháng cháu ở bên bà khi còn bé chứ?”. Thế nhưng trong trái tim cháu hình ảnh về bà, về miền quê thân yêu mãi mãi không phai mờ.