Phút giao mùa
- Cập nhật: Thứ năm, 4/10/2012 | 9:45:07 AM
Có bao giờ bạn tự hỏi mùa thu đã đến thật hay chưa?
Khi những giọt nắng
Vẫn cười
Giòn tan trên từng kẽ lá
Khi những cơn mưa mùa hạ
Nũng nịu chưa muốn chia tay
Khi những làn gió
Vừa se lạnh lại pha chút ấm nồng
Để rồi...
Hương ổi đến mang theo tất cả
Những thứ vô hình mà gọi là mùa thu!
Bùi Phương Linh - (Lớp 10K-K23, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành)
Các tin khác
Cậu thường nói với tớ rằng "Ở đâu có ý chí, ở đó có con đường". Hôm nay, cậu đã tìm được con đường đi cho riêng mình. Còn tớ, tớ vẫn là một cô học trò cấp ba sẽ phải đối mặt với nhiều kỳ thi cam go ở phía trước.
Tạm biệt nhé ngôi nhà nhỏ thân yêu - nơi ngày ngày vang rộn những tiếng cười nói xua tan sự mệt mỏi và nơi tìm về chốn yên bình; tạm biệt mỗi nhành cây, bụi cỏ đã quá quen thuộc với ta; tạm biệt mảnh đất Yên Bái đầy yêu thương. Lên đường!...
Đã ba năm rồi con xa nhà để trở thành một cô học trò tự lập. Trước kia, con háo hức xuống thành phố này để tìm hiểu, khám phá cuộc sống mới lạ. Trường học, bạn bè, nơi ở mới khiến con thích thú và trông ngóng.
Nó hay trách móc mẹ: “Sao đặt cái tên xấu thế cho con?”. Nếu tên mọi người đẹp như ngọc, mềm như nhung lụa thì tên của nó nghe thật khô khan, thậm chí là khó đọc nữa. Nó chưa bao giờ thấy tự hào về tên của mình, nhất là khi ai đó hỏi tên hay phải tự giới thiệu trước đám đông thì đó là cả một vấn đề với nó...