Con đường của ngày mai
- Cập nhật: Thứ năm, 4/7/2013 | 2:49:33 PM
Thời gian à! Sao trôi nhanh vậy. Có thể ngừng lại được không? Thật sự nó chẳng muốn lớn đâu, cứ mãi là trẻ con thôi.
Ảnh: Minh Tuấn
|
Trời lúc nắng lúc mưa, cũng như tính khí nó vậy, lúc buồn lúc vui. Tháng 7 lại đến rồi, nó đã đi qua một nửa quãng đường của kì nghỉ hè, vui có buồn có. À phải rồi! đối với các anh chị lớp 12, đang là những ngày thi căng thẳng - một khoảng thời gian rất quan trọng của cuộc đời một con người sau bao năm đèn sách, tất cả những ước mơ, hoài bão sẽ được bay cao đối với những ai biết phấn đấu và cố gắng.
Còn nó lại chuẩn bị trở về với những ngày tháng học tập trong ngôi trường Chuyên yêu dấu. Lớp mười một rồi, có lẽ nó cũng phải chọn lựa con đường đi cho chính bản thân mình thôi, không thể vui đùa vô tâm như ngày trước được nữa.
Nó nhớ lại ngày khi mới đỗ Chuyên, ai cũng bảo nó rằng: “Thế này là đặt được một chân vào đại học rồi”. Lúc ấy nó vui lắm, chẳng nghĩ gì cả, bây giờ mới biết đúng là thầy cô có giỏi đến đâu cũng không thể học hộ nó được mà tự nó phải trau dồi kiến thức. Chỉ có học mới có thể giúp chúng ta vững tin trên bước đường đời mà thôi.
Bùi Quỳnh Hoa - 431, đường Nguyễn Tất Thành, thị trấn Yên Thế, Lục Yên
Các tin khác
Nhìn những giọt mưa rơi ngoài hiên vắng, lòng em bỗng xao xuyến. Lật từng trang nhật ký... nét chữ vẫn chưa nhòe, trang giấy vẫn còn lẫn mùi của mực mới... vậy mà sao thời gian trôi nhanh quá.
Mẹ ơi con đã cùng các bạn trải qua những ngày sống như các chú bộ đội trong những ngày học kỳ quân đội này. Con được ăn, ngủ, học tập và huấn luyện như những người lính. Cuộc sống tự lập là thế này hả mẹ? Con nhận ra khi một mình tự tập bước ra khỏi vòng tay bố mẹ, tự lập trong bữa ăn, giấc ngủ con mới thấy bố mẹ đã lo cho con biết nhường nào.