98 thân thương!
- Cập nhật: Thứ tư, 9/9/2015 | 2:08:42 PM
YênBái - Vậy là nắng hạ đã tắt, những bông phượng ngày nào mới chào hạ đến giờ đã hóa những quả phượng tý hon, tiếng ve không còn… Điều đó cũng đồng nghĩa với việc một năm học mới lại bắt đầu. Năm nay là năm cuối cấp của những cô cậu học trò sinh năm 98. Một năm học với bao hoài bão, ước mơ, dự định.
Ai đó sẽ tự cảm thấy mình lớn hơn, tự tin hơn. Ai đó sẽ bắt đầu lo đến tương lai, lo đến một chân trời mới với bao nhiêu điều thú vị nhưng cũng có vô vàn thử thách và gian khó đang chờ. Năm nay sẽ không còn chơi bời vào những tối thứ Bảy, sẽ không còn thảnh thơi ngồi đọc báo, on face book, chơi game… mà thay vào đó là những buổi chiều bận rộn học hành, là những đêm thức muộn ôn bài, là khi đến lớp đứa nào cũng có tệp hồ sơ trên người, là những nụ cười rạng rỡ qua mỗi kỳ thi thử, là nước mắt tuổi học trò đọng lại trên trang giấy trắng, là những dòng lưu bút, những câu nhắn nhủ, những cuộc chia tay… 98 à! Mạnh mẽ lên nhé! Vì bạn không bước một mình, bạn còn có chúng tôi.
Tất cả chúng ta đang cùng bước trên một con đường lớn có cả những thuận lợi và chắc chắn không ít khó khăn. Hãy cố lên và đi cùng chúng tôi, đừng nản trí cho dù có mệt mỏi. Dù biết khó khăn đang chờ trước mắt, nhưng tất cả chúng ta sẽ cùng nắm tay và vượt qua tất cả. 98 thân thương!
Mỗi người hãy chọn cho mình một con đường trước ngã rẽ và thành công nhé! Tôi yêu các bạn!
Mùa Lưu Ly (Lớp 12C1, Trường THPT Nguyễn Huệ, thành phố Yên Bái)
Các tin khác
YBĐT - Trời về chiều trên những bản làng quê hương Văn Yên dậy mùi hương quế. Ánh nắng hắt hiu trải dài trên những sườn đồi, đó cũng là lúc chị em chúng tôi và những đứa trẻ trong làng lại rủ nhau ra cái mương lớn ngoài đồng xúc cua, xúc cá.
Đang nô đùa cùng bạn bè, chợt nghe lời bài hát “Vu lan nhớ mẹ” phát ra từ nhà hàng xóm. Nó như người mất hồn, đôi mắt đỏ hoe, ngân ngấn nước. Để không ai thấy, nó chạy nhanh về nhà vào phòng đóng cửa, ôm ảnh mẹ ngồi khóc. Những ký ức về mẹ lại ùa về.
Chẳng mấy chốc năm học lớp 9 đã trôi qua, tôi đã bắt đầu bước vào những tuần học đầu tiên của năm học mới, cấp học mới. Tôi không học ở một ngôi trường gần nhà để cùng học với những người bạn đã gắn bó trong suốt bốn năm THCS mà học ở ngôi trường cách nhà tôi 80km.
Một buổi sáng thật trong lành và bình yên. Đã có một chút sương giăng trong khoảng khôngnhưng mặt trời vẫn chiếu rọi những tia nắng ngọt ngào và rực rỡ như phủ lên trên khắp con đường nhỏ những hạt kim tuyến đầy màu sắc. Đó là ngày đầu tiên tôi vào lớp một.