Vươn tới ước mơ
- Cập nhật: Thứ hai, 7/3/2016 | 9:54:05 AM
Trong mỗi chúng ta, ai cũng có ít nhất là một ước mơ. Dù nó có lớn lao hoặc nhỏ bé thì tất cả đều mang một ý nghĩa và rất đáng trân trọng.
Mùa hoa cải.
(Ảnh: Đ.V)
|
Nếu bạn ước mơ trở thành bác sĩ. Hãy thêm vào đó lòng mong muốn được cứu chữa miễn phí cho những người nghèo để họ có sức khỏe tốt hơn.
Nếu bạn ước mơ trở thành giáo viên, trước tiên bạn cần phải có lòng yêu thương trẻ nhỏ. Tiếp đến là sự quan tâm chăm sóc, bảo ban các em, luôn tìm tòi, sáng tạo để mang đến cho các em những bài học thiết thực nhất.
Nếu bạn ước mơ trở thành “ngôi sao”. Chắc chắn bạn cần lao động, học tập một cách miệt mài. Và đặc biệt, hãy tỏa sáng bằng tất cả tài năng mà mình có được, thêm vào đó một chút là sự khiêm tốn.
Tôi cũng đang nuôi trong mình một ước mơ, đó là trở thành một cô công an. Để góp một phần nhỏ sức mình trong công cuộc xây dựng đất nước, phòng trừ các tệ nạn xã hội. Tôi vẫn đang cố gắng, học tập không ngừng.
Bạn và tôi có thật nhiều ước mơ! Và chúng ta đang cố gắng đạt đến ước mơ của mình. Vậy thì đừng bao giờ bỏ cuộc vì những khó khăn, thử thách phía trước, mà hãy can đảm đối diện với chúng. Chúc bạn và tôi sớm thực hiện được ước mơ của mình!.
Vũ Hoàng Lam (Lớp 9A3, THCS Trần Nhật Duật, Lục Yên)
Các tin khác
YBĐT - Một thế giới mới đã mở ra trước mắt con khi con cất tiếng khóc đầu tiên trong cuộc đời. Cảm giác thật ấm áp và bình yên khi nằm gọn trong vòng tay mẹ và sự vỗ về của ba. Vậy là con lớn dần lên trong sự yêu thương, bảo ban của mọi người với những suy nghĩ đang hình thành khát vọng, ước mơ của riêng mình.
YBĐT - Dường như em đã để quên tâm hồn mình trong những vần thơ của mùa xuân, để mỗi khi mùa xuân về lòng em lại reo lên những nốt bâng khuâng thật lạ lùng... Người ta cứ ngỡ xuân về vào những ngày cuối năm khi cái lạnh nhạt dần, tiếng chim líu lo sau những vòm cây. Nhưng phải chờ cho mãi đến những ngày đầu năm, khi bỗng gặp một mầm non khẽ nhú trên cành ta mới giật mình chợt nhận ra mùa xuân đã về rồi.
YBĐT - Cô tôi sinh em bé, tôi về thăm và đem cho cô ít đồ sơ sinh mẹ gửi, chiều chủ nhật tôi lại bắt xe khách về nhà mình. Trên chuyến xe hôm ấy, có người cha ngồi ngay trước mặt tôi cùng cô con gái nhỏ. Ông ấy không ngồi yên, lúc nào cũng để tay ở ghế trước kè kè để con không bị đập đầu vào ghế trước mỗi lần phanh xe gấp.
YBĐT- Mẹ à, có thể sẽ rất lâu, hoặc có thể sẽ không bao giờ mẹ đọc được những dòng này con viết. Nhưng có một điều con chắc chắn rằng, mẹ sẽ cảm nhận được, dù chỉ là một chút thôi... Bởi mẹ là mẹ của con, mẹ luôn hiểu suy nghĩ của con.