Mùa thu trong tôi
- Cập nhật: Thứ hai, 13/8/2007 | 12:00:00 AM
YênBái - YBĐT - Sáng sớm buổi đầu thu không khí khác lạ thường. Cái hơi lành lạnh thoáng qua làm tôi giật mình nhận ra. Không có cái nóng bức sớm sủa của buổi sáng mùa hè, đường chân trời không xa thẳm, bình minh không có cái vẻ gắt gỏng. Từng tia nắng nhẹ nhàng và yếu ớt còn trốn sau những đám sương mù vẫn muốn đùa nghịch trên những ngọn cây của sườn đồi xa xa. Từng cơn gió nhẹ thoảng qua. Một mùa thu nữa lại đến !
Hoa dã quỳ.
|
Suốt mười sáu năm qua, đây là mùa thu đầu tiên tôi cảm nhận được. Phải chăng mình đã lớn thật rồi ư ? Thời gian trôi nhanh thật đấy ! Mới ngày nào, khi lần đầu tiên được nghe thấy từ mùa thu, tôi còn hỏi mẹ: "Mẹ ơi ! Mùa thu là gì ? Nó như thế nào hở mẹ ?". Vậy mà bây giờ, tôi đã có đủ khả năng giải thích thế nào là mùa thu cho nhỏ em rồi.
Mùa thu, mùa của tựu trường, mùa đi xây những ước mơ, mùa mà rừng Tai-ga bắt đầu chuyển sang một màu vàng ối. Mùa thu cũng là mùa thôi thúc cái gọi là ý chí trong tôi, nó nhắc cho tôi nhớ đến nhiệm vụ mà mình sẽ phải cố gắng trong năm học tới.
Mẹ ơi, con sẽ làm được mẹ ạ ! Con sẽ nuôi ước mơ không chỉ trong mùa thu mà cả mùa đông, mùa xuân, mùa hạ. Suốt cả bốn mùa mẹ ơi !
Nguyễn Thị Hạnh Ngân - (Thôn 7, xã Động Quan, huyện Lục Yên)
Các tin khác
YBĐT - Chẳng biết tự bao giờ, tôi luôn cảm thấy mình mắc nợ với mùa hạ vì chẳng thể nào viết nổi một vần thơ. Và hôm qua… tôi thấy mình càng có lỗi nhiều hơn khi nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của em - đôi mắt có màu - hoa - phượng - sau - cơn - mưa - rào.
YBĐT - Vậy là một mùa hè nữa lại đến, mang theo một điều gì đó thân quen nhưng rất đặc biệt: đó là hương mùa hè!
YBĐT - Chiều nay, chỉ có một mình bước trên con đường đó. Con đường có loài hoa tím mà cả mình và bạn coi là biểu tượng, là niềm tin và ta gửi cả những khát khao vào đó. Giờ đây, nhìn những cánh hoa tím rơi trên con đường, lòng mình xót xa, sao sắc tím giờ đây lại nhạt nhòa đến vậy?