Cơn mưa ngang qua
- Cập nhật: Thứ ba, 25/6/2013 | 9:19:18 AM
Mưa! Hạt bụi vàng phất phơ trong nắng/ Ông mặt trời lại hé môi xinh/ Để cầu vồng nối miền đất lạ/ Đến chốn bình yên, nơi hạnh phúc ngập tràn.
Ảnh minh họa
|
Ngay từ buổi bình minh ló rạng
Ông mặt trời thức dậy vươn vai
Rắc từng viên long lanh nắng sớm
Bên hàng cây, nơi hiên vắng một mình.
Mưa!
Bỗng ào ào hàng ngàn viên ngọc
Nắng kia đâu sao tót đi chơi
Để lộp bộp trên hàng cau cao vút
Những nghẹn ngào theo con nước cuốn trôi
Mưa!
Tí tách, tí tách trên mặt ao xanh
Sóng lăn tăn tìm về bờ thân thuộc
Hòa vào đất mẹ, nước sống trong tình nghĩa
Ôm ấp, chở che nuôi nấng những mầm xanh
Mưa!
Hạt bụi vàng phất phơ trong nắng
Ông mặt trời lại hé môi xinh
Để cầu vồng nối miền đất lạ
Đến chốn bình yên, nơi hạnh phúc ngập tràn.
Lê Văn Hiếu - (Thôn 4, xã Việt Thành, Trấn Yên)
Các tin khác
Đã bao lần con muốn nói rằng: "Con thương mẹ rất nhiều". Đã bao lần con muốn hôn lên đôi má gầy, đôi mắt trũng sâu của mẹ. Nhưng mẹ ơi, đó cũng chỉ là ý muốn mà thôi, vì con không đủ can đảm để nói cũng như để làm và còn vì chính mẹ cũng không quen những điều ấy.
Con đi học xa nhà cùng với những nỗi nhớ khôn nguôi. Mỗi lần nhớ gia đình con lại nhớ về cha với những nhọc nhằn trên đồng ruộng, con nhớ mẹ với từng trang giáo án viết giữa đêm khuya, để từ đó con lại nỗ lực bước tiếp con đường đã chọn.
“Không có mặt trời thì hoa không nở/ Không có phụ nữ thì không có tình yêu./ Không có tình yêu thì không có hạnh phúc/ Không có người mẹ thì không có anh hùng”.
Bên ngoài, trời đang mưa tầm tã. Sao bầu trời hôm nay lại u ám thế nhỉ? Lạnh lùng, xám xịt như chính tâm trạng của nó lúc này. Nó ngồi một mình trong căn phòng trống vắng và... thút thít. Nó khóc vì tủi thân.