Chị và lớp 13
- Cập nhật: Thứ năm, 19/12/2013 | 2:09:08 PM
Ngày chị tôi trượt đại học, chị buồn thỉu mất mấy ngày, chẳng muốn nói chuyện với ai cả và khóc rất nhiều. Nhưng cuối cùng thì cái tính vui vẻ vốn có của chị cũng tìm đường trở về với chủ của nó.
Lắng nghe cuộc sống.
(Ảnh: Đoàn Thanh)
|
Chị bắt đầu xây dựng một thời gian biểu mới, không còn mấy buổi học thêm loạn xạ như trước nữa mà bù vào đó là nấu cơm, rửa bát ngày hai bữa và dọn dẹp nhà cửa gọn gàng cùng vô vàn việc không tên khác Nhìn chị, tôi thương nhiều hơn là trách.
Tôi biết trong suốt 12 năm qua chị đã cố gắng và hi vọng rất nhiều vào bản thân nhưng có lẽ tạm gọi là may mắn chưa đến với chị. Song có lẽ trong chính quãng thời gian này chị đã học được nhiều điều mà trước kia một đứa mọt sách như chị chưa được học.
Gác lại những bài tập sin và cos, những bài hình học không gian, thay vào đó, chị bắt đầu học cách cảm nhận cuộc sống không qua bất cứ một loại sách vở nào. Chị quan sát mọi thứ, để ý mọi vật xung quanh và cảm nhận tất cả những điều đó bằng một tâm hồn bình lặng nhất. Chị chăm chú nhìn một chú chim sâu bắt mồi, nhìn một áng mây màu hồng thơ mộng trôi trên nền trời xanh thẳm. Chị bắt đầu biết lắng nghe một bản nhạc say sưa - điều mà trước kia chị coi là một việc làm mất thời gian.
Chị vẫn vui vẻ nhưng trầm hơn trước. Có lẽ chị thấy tiếc quãng thời gian đã trôi qua. Quãng thời gian mà chị không cảm nhận được quanh chị là một cuộc sống với bao điều lý thú, một cuộc sống muôn màu và tươi đẹp.
Lớp 13 đã dạy cho chị cảm nhận giá trị đích thực của cuộc sống. Những kiến thức sách vở vô cùng quan trọng, nó tạo nên cho chị một tương lai tốt đẹp nhưng cuộc sống lớp 13 lại dạy cho chị những kỹ năng cơ bản để chị đón nhận mọi thứ xung quanh một cách tự nhiên nhất.
Chị không phải đến lớp, lên giảng đường để chăm chú nghe một thầy giáo ưu tú hay một vị giáo sư nào giảng giải về cuộc sống mà chính cuộc sống đã dạy cho chị những bài học giá trị của nó. Một tiếng rao đêm, một cảnh đời cơ hàn hay chỉ là một chiếc lá già tìm về với đất cũng làm chị chiêm nghiệm nhiều về cuộc sống. Chị đã đến với lớp 13 như thế đấy.
Nguyễn Ngọc Huyền - (Lớp 11A8, Trường THPT Hoàng Văn Thụ, Lục Yên)
Các tin khác
Tôi tình cờ gặp em giữa tiết trời mùa đông. Ánh mắt đó đang run lên nhìn về phía tôi. Trong mắt tôi, hình ảnh của em hiện lên rất rõ.
Với những đứa trẻ thì tết là dịp rất vui vì được sum họp gia đình, được mua quần áo mới, được nhận phong bao lìxì may mắn và hơn hết là được ba mẹ yêu thương, chăm sóc. Nhưng vào mùa xuân năm ấy, tết năm ấy buồn và lạnh lẽo quá bởi tết đó là tết đầu tiên vắng ba.
YBĐT - Chẳng biết tự bao giờ ta lại có thói quen đưa mắt qua khe cửa số gần bàn học, ngắm nhìn trời đêm với muốn vàn những vì tinh tú xung quanh vầng trăng khi tròn, khi khuyết.
YBĐT - Hôm nay nó lại đi học về muộn. Tại cái tính hay quên của nó nên chiều nay nó phải chịu rét về nhà vì không mang áo khoác. Vừa mở cửa phòng, theo thói quen nó định gào lên gọi mẹ nhưng lại thôi. Vì bây giờ nó đâu có được ở cùng mẹ nữa, đi học xa nhà nên nó phải ở trọ.