Dệt những yêu thương
- Cập nhật: Thứ năm, 10/4/2014 | 9:20:01 AM
Ngày cậu bước vào cuộc đời tớ như một ngày có nắng. Ngày có nắng ấm áp lạ thường.
Tớ tặng bạn này!
(Ảnh: Linh Chi)
|
Tớ chẳng thể nghĩ có một ngày trái tim tớ sẽ đổi nhịp trước một đứa con trai như cậu. Nhưng "ghét của nào, trời trao của ấy". Tớ thích cậu vào một ngày nào không biết. Cũng chẳng hiểu sao lại thích, chỉ biết đôi mắt mình cứ hướng về một người không đẹp trai nhưng có nụ cười tỏa nắng. Cảm giác như được chở che bên dáng hình chẳng cao to.
Tớ nhớ mãi mỗi buổi chiều cậu dẫn tớ đi tập patin, nhớ rõ dáng hình lúi húi của cậu xỏ giầy cho tớ, nhớ một người nắm đôi tay tớ giúp tớ đứng vững trên đôi giầy trượt. Và tớ cũng chẳng thể quên giây phút cả hai đứa cùng ngã. Phải chăng tớ bắt đầu thích cậu từ khi đó. Chắc là thế, vì thế mà tớ thích cậu, chàng trai của nắng ạ!
Rồi nắng cũng tắt, cậu lại là mưa vương lên khoé mắt cay. Tớ ích kỉ, trẻ con, dễ cáu, dễ giận hờn. Những “trận chiến” chẳng đâu vào đâu xảy ra. Tớ chẳng chịu thua, cậu không chịu nhường để mỗi đứa một góc riêng tư. Tớ “mít ướt”, đợi chờ cậu lau nước mắt.
Cậu dệt trái tim bằng chút nắng, chút mưa để cầu vồng lên, dệt cả mùa xuân nắng ấm, dệt những yêu thương dịu dàng... Và cậu dệt một bản tình ca ngọt ngào.
Khuất Hồng Thơm (Lớp 12A2, Trường THPT Mù Cang Chải)
Các tin khác
Trời đang chuyển sang hạ. Những cơn mưa cũng đang kéo về ngày một nhiều. Không khí ẩm ướt bao trùm khắp nơi và dĩ nhiên cả cái phòng trọ nhỏ của nó cũng không phải ngoại lệ.
Tôi không sinh ra và lớn lên ở Cổ Phúc nhưng tuổi học trò - quãng thời gian đẹp nhất - của tôi lại gắn liền với vùng đất mến yêu ấy. Trên những chuyến đò ngang, hàng ngày tôi đều qua sông Hồng để đến với cái thị trấn nhỏ xinh xắn.
Chị nhỏ nhắn với mái tóc đen mượt, đặc biệt lúc nào trên môi cũng rạng rỡ bởi nụ cười yêu đời, yêu cuộc sống. Nhưng không phải ai cũng biết chị đã có cả một chuỗi ngày khó khăn, đau đớn với căn bệnh ung thư máu nghiệt ngã.