Người đặc biệt trong trái tim tôi
- Cập nhật: Thứ tư, 11/2/2015 | 10:37:18 AM
Nếu ai đó hỏi tôi rằng: "Điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời là gì?" thì tôi sẽ không ngần ngại trả lời: Điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời này là khi tôi được làm con gái của mẹ.
Mẹ không phải là doanh nhân thành đạt hay một người nổi tiếng được nhiều người biết đến mà mẹ chỉ là một người phụ nữ bình thường làm công chức ở xã nhưng với tôi, mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời và quan trọng nhất.
Gia đình ông bà ngày xưa nghèo lắm. Vì thế, tuổi thơ của mẹ và các bác tôi khó khăn, nhọc nhằn. Vì hoàn cảnh khó khăn nên mẹ chỉ được học hết cấp 3 mặc dù mẹ rất muốn đi học chuyên nghiệp như các bạn cùng trang lứa. Sau này, mẹ đã trải qua bao vất vả mới có được công việc như ngày hôm nay. Vì thế mẹ thường bảo chúng tôi: "Dù vất vả thế nào mẹ cũng sẽ cố gắng cho các con được tiếp tục con đường chinh phục kiến thức, để các con trở thành những đứa con ngoan ngoãn và thành đạt của mẹ".
Là con gái út trong nhà nên hết lớp 8, khi anh chị đã ra trường và có công việc ổn định, tôi được mẹ cho ra thành phố học để có điều kiện học tập tốt hơn, dù mẹ biết kinh tế gia đình cũng chẳng khá giả gì. Những ngày đầu xa nhà, tôi khóc suốt. Mẹ bận việc, không ra được thường xuyên nên chỉ gọi điện an ủi và động viên tôi. Lâu lâu, được nghỉ học, tôi được bố đón về nhà. Vừa về đến sân, tôi chạy ùa vào ôm mẹ khóc nức nở. Mẹ vừa vỗ về tôi như hồi còn bé vừa nói: "Cố gắng lên con gái, đoạn đường phía trước còn khó khăn và chông gai hơn thế này nhiều, con sẽ làm được vì con là con gái của mẹ mà". Lúc đó tôi như được tiếp thêm sức mạnh, vội gạt nước mắt và hứa với mẹ chắc chắn sẽ vượt qua tất cả.
4 năm trôi qua nhanh như thoi đưa. Suốt thời gian ấy dù sống xa nhà nhưng tôi luôn được mẹ quan tâm và động viên mỗi ngày. Mẹ không chỉ là người mẹ dịu hiền mà còn là người bạn chia sẻ cùng tôi bao điều trong cuộc sống. Hôm trước về nhà, khi chải tóc cho mẹ, tôi mới thấy tóc mẹ sao bạc nhiều quá, nơi khóe mắt đã hằn lên bao nếp nhăn theo năm tháng. Có lẽ trong suốt những năm qua tôi đã quá vô tâm, chỉ biết nhận tình yêu thương từ mẹ mà đâu biết rằng để có tiền cho tôi ăn học, cho tôi bằng bạn bằng bè mẹ đã phải vất vả như thế nào. Mẹ nhận thêm nhiều việc, thức bao đêm để có thêm tiền gửi cho tôi. Vậy mà nhiều lúc tôi còn không nghe lời, còn mải chơi khiến mẹ buồn lòng, làm mẹ phải khóc.
Lúc nào mẹ cũng nói thấy các con hạnh phúc và nên người dù mẹ có khổ thế nào thì cũng luôn vui vẻ. Mẹ à, con sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để đạt được ước mơ của mẹ, để mẹ luôn nở nụ cười. Mẹ à, con yêu mẹ - người đặc biệt trong trái tim con.
Nguyễn Thu Thảo (Lớp 12T1, Trường THPT Nguyễn Huệ, TP Yên Bái)
Các tin khác
Thúy Anh và Hạ Linh là đôi bạn thân từ bé và cũng ở cạnh nhà nhau. Lên cấp 3, vì nhà xa trường nên bố mẹ sắm cho mỗi đứa 1 chiếc xe đạp điện mới. Tất nhiên khi đi thì phải đội mũ bảo hiểm nên bố mẹ cho tiền 2 đứa tự đi mua cái mũ mình thích.
Cánh đồng quê hương tôi mùa lúa chín mênh mang thảm vàng cùng những đàn cò trắng bay rập rờn, gió thổi vi vu và những đứa trẻ trâu thả diều phấp phới. Có lần tôi đi học xa về đúng vào mùa lúa chín. Thấy bố mẹ bảo mai cả nhà ra đồng gặt lúa là từ tối hôm trước tôi đã hào hứng mong ngày mai đến thật nhanh.
Càng gần tới kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông tôi càng thấy căng thẳng. Năm nay, Bộ Giáo dục và Đào tạo thay đổi qui chế thi, gộp hai kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông và thi tuyển sinh đại học vào một kì thi chung, rồi lại còn đổi mới thang điểm, cụm thi... làm cho không chỉ riêng sĩ tử chúng tôi mà cả thầy cô và phụ huynh đều không tránh khỏi tâm trạng lo lắng cho học sinh và con em mình.
Từng cơn gió heo may thổi làm rung những chiếc lá cuối cùng của cây lê trước cổng. Cuối đông, những cành cây khẳng khiu trơ trọi trong giá lạnh. Ấy vậy mà có một loại cây vẫn xòe những tán lá rộng xào xạc đứng hiên ngang trong gió, ấy là hàng cọ.