Sang đông

  • Cập nhật: Thứ hai, 14/12/2015 | 9:42:07 AM

Trong chớp mắt, những ngày hạ vàng rực vùng vằng quay lưng rời bước, tôi tự thưởng cho mình chút nồng nàn lưu luyến của những ngày trở lạnh. Trời bắt đầu vào đông! Vừa tối hôm trước, dãy trà đá vỉa hè trước công viên Yên Hòa (thành phố Yên Bái) còn nhộn nhịp, nay đã vắng hẳn. Gió lạnh ùa về, tràn ra đường phố, tràn vào nhà, tràn cả vào lòng người mang theo chút gì đó mơn man buồn. Lạnh rồi đây!

Thời tiết dường như cũng thất thường giống tâm tư của một cô gái mới biết yêu, dễ buồn dễ vui, dễ hờn ghen vô cớ. Cái se se đầu đông gọi dãy hoa sữa dọc đường Thanh Niên bung nở, hương hoa nồng nàn, ngào ngạt khắp con phố dài, vấn vít trong gió rồi rủ nhau vương cả trên vai mấy cô cậu học trò vô tình ngang qua...

Gần bờ hồ Km 5, con đường rẽ vào Thư viện tỉnh như có ma lực khi gió cứ đẩy  mùi ngô nướng thơm phưng phức bay đi xa mãi. Bất chợt nhớ dịp ôn thi, mỗi tối lại mua một bắp ngô, xoa xoa mãi trên tay cho ấm rồi mới đút vào túi áo, mang theo lên thư viện và tí táy thưởng thức cùng cô bạn thân.
Tôi thích đi lang thang một mình, để cho gió lạnh tha hồ lùa vào tóc, để hít no nê mùi vị của thành phố quê hương mình, để ôm trọn chúng vào lòng và mang theo dư vị thân thuộc ấy trên những con đường xa lạ vẫn đi hàng ngày ở những thành phố khác. Quê hương là thứ gì đó thiêng liêng lắm. Cuộc sống dắt mình đi rất nhiều nơi, bắt mình trưởng thành và đương đầu với bao sóng gió không mong muốn, nhưng nó không bắt được chúng ta thôi trở về nhà và không bao giờ bắt được trái tim mỗi người thôi giục giã.

Mới chỉ sang đông nên chưa quá lạnh, thi thoảng một cơn gió quét dọc từng đoạn đường dài, một chút sương mù nhẹ nhàng e ấp lòng thành phố những sớm mai khi mặt trời còn lười biếng. Có chút gì đó riêng vô cùng!

Mùa mới đang đủng đỉnh bước vào!

Phạm Hồng Nhung (Thôn Hợp Thành, xã Tuy Lộc, thành phố Yên Bái)

Các tin khác
Nhớ ơn thầy cô.
(Ảnh: Vũ Đồng)

Kỳ thi chọn học sinh giỏi đang tới gần... Có lẽ trong chúng tôi cuộc thi này không còn là trách nhiệm, là thứ gì đó bắt buộc mà nó đã trở thành ngọn lửa âm ỉ cháy, thành niềm đam mê ăn sâu vào máu thịt... Và người luôn kề vai sát cánh bên chúng tôi không ai khác ngoài cô - người đã tận tụy suốt bao tháng ngày.

Ai trong chúng ta chưa từng đặt lên môi hai tiếng "giá như" đầy hối tiếc? Có biết bao sự việc bắt đầu bằng chữ "giá như": giá như thời gian có thể quay ngược lại, giá như ta được làm lại… Tất nhiên, những điều ước ấy chỉ có thể trở thành hiện thực trong những bộ phim, câu chuyện giả tưởng…

Tôi chào đón tuổi 17 của mình bằng những bông hoa nhiều màu sắc và hy vọng chặng đường trong tuổi thứ 17 của tôi sẽ giống như những đóa hoa tuyệt vời đó - rực rỡ, nhiệt huyết và đam mê. Tôi không biết rằng những cơn mưa to hay trận bão lớn sẽ ghé đến lúc nào, những cánh hoa cũng sẽ theo đó mà rơi rụng.

Ấy là khoảng thời gian cuối thu - đầu đông vào những ngày đầu tháng 10 âm lịch. Nắng. Cái nắng vàng rực của mùa thu vẫn còn dùng dằng ở lại, chưa muốn nhường chỗ cho sương mù, cho mưa lạnh của mùa đông.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục