YênBái - YBĐT - Đã bao giờ bạn tự hỏi, mình được hưởng những thành quả đang có là từ đâu chưa? Đã bao giờ bạn suy nghĩ về những mảnh đời xung quanh mình? Thành quả bạn đang hưởng không phải tự nhiên mà có. Đó là kết quả của một quá trình lao động miệt mài và hăng say. Những số phận quanh ta không phải đều tốt đẹp. Tất cả, tất cả đều được đánh đổi bằng những giọt mồ hôi - bạn có biết không?
YênBái - YBĐT - Em ngước lên.../ Sớm. Em nhìn bầu trời qua màn sương. Lòng em bỗng thanh thản. Em ước cho tình yêu, ước mơ và cả những bí mật nho nhỏ của em một mai sẽ bay thật xa; chạm những cánh chim rong ruổi, vuốt ve vạt nắng hồng và ôm ghì lấy cái khoảng không bất tận kia. Nhìn lên, em thấy lòng thanh thản quá!
YênBái - YBĐT - Khi màn sương thưa dần đi để nhường cho từng sợi nắng mỏng manh chiếm chỗ; khi cây bàng khẳng khiu trước nhà bắt đầu xuất hiện những chồi non mơn mởn, khí trời ấm áp hơn, tức là Tết đang đến dần. Ấy là mùa đoàn tụ! Nó âu yếm gọi khoảng thời gian đó là mùa đoàn tụ, bởi lẽ nó sẽ được về sum họp với gia đình. Sau bao ngày học tập miệt mài nơi thành thị, nó được tìm lại không khí trong lành với núi rừng.
YênBái - YBĐT - Chiều nay, cũng như mọi buổi chiều, tan học, một mình Thu bước đi trên con đường mòn, con đường dẫn về nhà - nơi mà chẳng vui vẻ gì với Thu...
YênBái - YBĐT - Từ khi sinh ra, thằng bé đã không có bố. Nó mơ ước, khao khát được một lần nhìn thấy người bố của mình, được bố phát một cái vào mông vì mải chơi... Nó thèm được bố ôm vào lòng, được bố đưa đi chơi như những đứa bạn cùng lớp.
YênBái - YBĐT - Mẹ của tôi có một mơ ước giản dị, nhưng niềm mơ ước ấy đã thôi thúc tôi vững bước trên con đường mà tôi đang đi...
YênBái - YBĐT - Nó rất thích ngắm nhìn những hòn đá cuội dưới lòng suối. Những hòn đá ngộ nghĩnh, sáng lấp lánh bởi sự chiếu rọi từ những tia sáng. Nó có thể cảm nhận được sự ấm áp từ những hòn đá, ấm áp bởi tình yêu thương chan chứa.
YênBái - Ban đầu... Gió, nhẹ nhàng và uyển chuyển tung mình khắp nơi. Gió lật tung bộ áo nâu sù sì và bạc phếch của bác phượng già. Gió khẽ thì thầm làm mầm cây ngỡ ngàng, giương cặp mắt xanh non, thẹn thùng...
YênBái - YBĐT - Chán nản, thờ ơ có lẽ là cảm xúc của nó bây giờ. Sáu ngày đến lớp với nó là sáu ngày địa ngục, sáu ngày trôi qua chỉ lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn khép kín: đi học, về, ăn, học và lại quay tròn trở lại một cách chóng mặt đến nỗi nó chẳng hiểu nó đang làm gì nữa...