YênBái - Sau nhiều bài được đăng báo, tôi cũng đã nhận được một vài bức thư làm quen. Đó là những bức thư rất giàu tình cảm. Có bức chỉ là lời chào cùng địa chỉ và mong hồi âm của tôi. Có bức là những dòng tâm sự rất giản dị. Có bức còn gửi kèm tờ báo có bài của tôi nữa. Nhận được những bức thư này, tôi cũng đã rất bất ngờ và ngạc nhiên.
YênBái - YBĐT - Cậu có nụ cười đẹp lắm! Tôi chẳng thể nào quên được nụ cười ấy vào những buổi sáng mùa đông khi hai đứa cùng ngắm sương mù qua ô cửa sổ lớp học. Cậu yêu mùa đông mà! Cậu thích cái lạnh của mùa đông và cậu còn ước mình trở thành bông tuyết trắng giữa trời mùa đông nữa. Tôi cười nói với cậu rằng: “Cậu quá lãng mạn!”.
YênBái - YBĐT - Trong mắt nó – một con nhóc 17 tuổi thì “kết thúc” là một cái gì đó rất đau đớn mà nó chẳng hề mong đợi. Nhưng một ngày kia, nó đã nhận ra một điều thật sự có ý nghĩa...
YênBái - YBĐT - Đã hơn một năm rồi kể từ ngày chúng mình học cùng nhau. Khoảng thời gian đó có vui buồn, có nụ cười, nước mắt... Mỗi đứa một tính cách riêng: đứa mạnh mẽ, sôi nổi, đứa nghịch ngợm, đứa nhút nhát - nhưng đã tạo nên một tập thể mang tên: "Lớp chúng mình". Có 10 điều tớ muốn dành để nói về lớp mình - ngôi nhà 11A1 mà 43 thành viên đang gắn bó.
YênBái - Chắc hẳn trên thế gian này, ai cũng đã từng khóc. Tôi cũng như vậy. Đó là tiếng khóc trong những hoàn cảnh khác nhau và đều ẩn chứa biết bao cảm xúc của tôi.
YênBái - YBĐT - Đã bao giờ bạn tự hỏi, mình được hưởng những thành quả đang có là từ đâu chưa? Đã bao giờ bạn suy nghĩ về những mảnh đời xung quanh mình? Thành quả bạn đang hưởng không phải tự nhiên mà có. Đó là kết quả của một quá trình lao động miệt mài và hăng say. Những số phận quanh ta không phải đều tốt đẹp. Tất cả, tất cả đều được đánh đổi bằng những giọt mồ hôi - bạn có biết không?
YênBái - YBĐT - Em ngước lên.../ Sớm. Em nhìn bầu trời qua màn sương. Lòng em bỗng thanh thản. Em ước cho tình yêu, ước mơ và cả những bí mật nho nhỏ của em một mai sẽ bay thật xa; chạm những cánh chim rong ruổi, vuốt ve vạt nắng hồng và ôm ghì lấy cái khoảng không bất tận kia. Nhìn lên, em thấy lòng thanh thản quá!
YênBái - YBĐT - Khi màn sương thưa dần đi để nhường cho từng sợi nắng mỏng manh chiếm chỗ; khi cây bàng khẳng khiu trước nhà bắt đầu xuất hiện những chồi non mơn mởn, khí trời ấm áp hơn, tức là Tết đang đến dần. Ấy là mùa đoàn tụ! Nó âu yếm gọi khoảng thời gian đó là mùa đoàn tụ, bởi lẽ nó sẽ được về sum họp với gia đình. Sau bao ngày học tập miệt mài nơi thành thị, nó được tìm lại không khí trong lành với núi rừng.
YênBái - YBĐT - Chiều nay, cũng như mọi buổi chiều, tan học, một mình Thu bước đi trên con đường mòn, con đường dẫn về nhà - nơi mà chẳng vui vẻ gì với Thu...