Trường xưa

  • Cập nhật: Thứ ba, 2/11/2010 | 9:18:05 AM

Chiều hôm nay con về thăm trường cũ
Dãy hành lang vẫn rộn rã tiếng cười
Kỷ niệm nào vừa như mới đây thôi
Tiếng bạn bè, tung bay tà áo trắng.

Con về lại thăm sân trường đầy nắng
Những trò chơi đuổi bắt, trốn tìm
Chú sẻ nhỏ đôi mắt khẽ lim dim
Tán bàng già vẫn xòe ra, rợp bóng.

Theo lối xưa con về nơi lớp học
Bảng vẫn đen, đường phấn trắng một thời
Lời thầy cô sao thân thương biết mấy
Chợt lặng im: "Tất cả đã xa rồi!".

Thời gian ơi! Xin một lần quay lại
Cho con về nơi đã đi qua
Thấy trường xưa hiện ra trong tiềm thức
Lớn lên rồi, tha thiết nhớ tuổi hoa...

Đ.T.H - (Lớp 12A1, THPT thị xã Nghĩa Lộ)

Các tin khác

Mấy bữa nay không hiểu tại sao nó thấy chán chường đến thế. Cái cảm giác trống rỗng, buồn tẻ, rồi cả suy nghĩ cuộc sống thật là vô nghĩa cứ xâm chiếm tâm hồn nó. Người ta bảo con gái mới lớn tâm tính thất thường, sáng nắng chiều mưa...

YBĐT - Căn nhà nhỏ của gia đình tôi nằm khiêm nhường trong ngõ vắng. Trước cổng có một cây khế ngọt, cây khế do chính tay ông nội tôi trồng. Mùa khế đến, hoa tím rụng đầy sân, rồi những chùm quả bằng đầu ngón tay như những ngôi sao nhỏ lấp ló trên cành. Chẳng mấy chốc, quả to bằng nắm tay, bằng bàn tay. Rồi quả chín vàng ruộm, ngọt lịm. Cái hương vị ấy có lẽ chẳng bao giờ tôi quên.

Tôi không bao giờ quên được những năm tháng tuổi thơ cắp sách tới trường trên con đường làng cát bụi. Không bao giờ quên được những chiếc cầu tre bắc qua suối.

Ảnh minh họa.

Ai cũng bảo chúng mình phải là hai chị em mới đúng, giống nhau như hai giọt nước. Từ mái tóc để dài, khuôn mặt bầu bĩnh rồi đến cách ăn mặc, cả cách đi đứng, nói năng cũng giống hệt nhau. Tớ với cậu lại lúc nào cũng đi bên nhau như hình với bóng, chẳng trách các thầy cô giáo lắm khi gọi tớ lên bảng mà cứ đọc tên cậu. Có lẽ vì chơi với cậu lâu, tớ sắp “biến” thành cậu mất rồi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục