YênBái - Con sẽ lại về với làng xóm, quê hương. Chiếc cầu tre gập ghềnh con nước. Dòng sông xưa, tuổi thơ thả thuyền ước. Khát vọng nào chẳng thể gọi thành tên?
YênBái - Đào Thu Hằng (Lớp 5B, Trường Tiểu học Kim Đồng, thị xã Nghĩa Lộ)
YênBái - Đôi khi, trong cuộc sống, bạn cảm thấy mình cần phải cảm ơn một ai đó, vì những điều mà họ đã và đang làm cho bạn. Có thể bạn sẽ cảm ơn cha, khi bạn buồn phiền vì thất bại, cha đã đặt tay lên vai bạn và mỉm cười: "Thất bại là mẹ thành công. Cha tin rằng sau thất bại này, con trai của cha sẽ trưởng thành hơn... Cha tin chắc như thế đấy!".
YênBái - Hiên là người bạn thân nhất của tôi từ nhỏ, chúng tôi đã lớn lên bên nhau suốt những năm tháng tuổi học trò. Hiên học giỏi nhưng nhút nhát, tự ti đến mức khó hiểu. Hiên luôn thu mình trước đám đông; trong các buổi họp lớp khi bị yêu cầu phát biểu, mặt Hiên đỏ ửng lên, có lúc còn bật khóc; gặp người lạ, Hiên run lên, miệng không nói lên lời. Bà Hiên thường bảo: “Nhút nhát thế này thì sau này khổ thôi con ạ!”. Hiên vẫn chỉ cười một cách khó hiểu. Thật tình, tôi cũng lo cho Hiên, không biết sau này Hiên sẽ như thế nào...
YênBái - Giờ học Tin hôm ấy, khi nghe tiếng trống ra chơi, cả lớp tôi ào lên như ong vỡ tổ. Thầy giáo nói với lớp:
YênBái - Ngồi bên bếp lửa, con chợt nhớ tới ngày ấy...
YênBái - Một ngôi sao sẽ thêm sáng nếu có sự đồng hành của những ngôi sao khác. Một cây xanh sẽ nhanh trưởng thành nếu có bàn tay chăm sóc của người trồng cây. Cuộc đời mỗi người sẽ mang nhiều ý nghĩa và thêm nhiều niềm vui nếu có một tình bạn.
YênBái - Cái nắng chiều chớm đông sao mà gay gắt thế, nó xuyên qua khe cửa đâm thẳng từng vệt trên chiếc bàn học nhỏ xíu. Con bé gấp quyển báo Hoa lại. Nó không đi nấu cơm như mọi khi mà cứ ngồi đó nghĩ vẩn vơ. Bao nhiêu kỷ niệm cứ ùa về trong nó...
YênBái - Mưa... Mưa hắt nhẹ trên gò má, lạnh buốt. Mưa đọng lại thành những giọt dài trên trán, trên mặt rồi chảy xuống tận cằm, tận cổ. Mưa mùa đông không to và nặng hạt như mưa mùa hạ nhưng nó buồn và lạnh lẽo.
YênBái - Chỉ khi mất đi một thứ gì đó, người ta mới nhận ra nó là quan trọng với mình. Trước đây, khi nghe điều này, tớ đã cười và bảo chẳng tin, nhưng lúc này đây, khi đã mất cậu, tớ mới cảm thấy câu nói ấy thấm thía biết bao!