Nếu mẹ bạn là một bác sĩ giỏi hay một cô kĩ sư tài năng thì mẹ tôi chỉ đơn thuần là một người nông dân bình thường.
Mùa hạ là mùa nắng, và cũng là mùa mưa. Cùng với nắng và gió, những cơn mưa cũng là một phần không thể không nhắc đến của mùa hạ.
Cuộc sống không như một mặt gương phẳng mà là một đại dương dậy sóng. Những đợt "sóng" tình bạn đã gắn kết con người giữa dòng đời lại với nhau, để hai đứa khác nhau như tôi và nó lại có thể trở thành một cặp đôi thân thiết.
Khi những chùm hoa phượng nhạt màu dần trên vòm trời xanh biếc thì ở một góc sân nhỏ bé kia bên mái trường, thoáng ẩn thoáng hiện lên màu hoa tóc tiên sắc hồng mảnh mai, có nụ hoa chúm chím khép mình, có bông hoa bung nở khoe sắc.
Chào tuổi mới xôn xao niềm mơ ước/ Cánh chim trời cứ thỏa sức tung bay...
Có lẽ những kí ức xưa, những kí ức về thời nó vẫn còn học tiểu học đó đã ngủ quên trong nó rất lâu rồi. Nó cứ lớn dần lên và bây giờ đã trở thành một cô học sinh trung học phổ thông và cũng sắp lên lớp 12 tới nơi rồi.
YBĐT - Trời ngày một oi bức. Cái nắng chính hạ cứ quấn lấy vạn vật từ sáng sớm cho đến tận chiều tối. Hình như trong suốt khoảng thời gian này, nắng chẳng hề vơi đi. Đôi lúc, mắt nhòe đi, người bủn rủn vì say nắng.
Yêu sao hai tiếng gọi "Bà ơi!"/ Trái tim con mãi mang hình bóng ấy/ Tình thương đâu chỉ nói nên lời.
Nếu người ta khóc để tỏ ra được thương hại, để giận dỗi hay để trút giận lên một ai đó thì tôi khóc để đón chào nụ cười, để được nghỉ ngơi, thư giãn thả lòng mình.
Sáu giờ chiều, nắng tắt dần, con đường đê ngoằn ngoèo quen thuộc về quê nội hiện ra trước mắt tôi. Gió từ đầm phá phía dưới thổi lên mát rượi xua tan cái nóng hầm hập phả lên từ mặt đường. Xa xa, làng xóm đã lên đèn…