YênBái - YBĐT- “Tiếng trống trường rộn rã làm tan cái nắng hè, dịu đi những tiếng ve...”. Những âm thanh của giai điệu bài hát ấy cứ vang mãi trong tôi với những gì thân thương nhất.
YênBái - YBĐT - Chỉ còn một năm nữa thôi là nó phải chia tay mái trường THPT với biết bao kỷ niệm, phải chia tay thầy cô, chia tay bạn bè. Cứ nghĩ đến chuyện đó, mắt nó lại rưng rưng.
YênBái - YBĐT - Bố và mẹ mỗi người một ngả để đi tìm cho mình mái ấm hạnh phúc riêng. Lúc bố và mẹ chia tay nhau tôi vừa tròn 6 tuổi. Ông, bà nội mất sớm chỉ còn bà ngoại. Xót lòng, ngoại mang tôi về nuôi.
YênBái - YBĐT - Thầy nói đúng: “Trong đời học sinh của mỗi người, nên tạo cho mình những danh hiệu của bản thân”. Nhưng để làm được điều đó thật chẳng dễ dàng. Một cô bé THPT luôn ươm trong mình ước mơ trở thành bác sĩ và đã phấn đấu ngay từ lúc ước mơ chớm nở. Cô tìm hiểu về ngành y và đã xác định mình phải học thật tốt 3 môn: Toán, Hóa, Sinh. Khác với các bạn ở trên phố, cô chưa được đi học thêm, phải phụ giúp bố mẹ nhiều nhưng không vì thế mà cô từ bỏ ước mơ của mình.
YênBái - YBĐT - Khi những bông hoa lửa đỏ đã thắp sáng trên những cành phượng; khi trong các tán lá, gia đình nhà ve đang say sưa hát lên những bản tình ca muôn thủa về mùa hạ thì cũng là lúc tuổi thơ xa xưa trở về trong tâm hồn tôi. Đó là khi tôi vừa tròn tám tuổi và mùa hè đã đến với tôi bằng những ấm nước chè xanh.
YênBái - Trong đề thi tuyển sinh đại học khối D năm nay, môn Ngữ văn có một câu đòi hỏi trình bày về ý kiến: “Một người đã đánh mất niềm tin vào bản thân thì chắc chắn sẽ đánh mất thêm nhiều thứ quý giá khác nữa”.
YênBái - Lại một mùa hè nữa hòa vào nhịp sống của vạn vật. Bây giờ nắng chưa gắt nhưng cũng đủ độ giòn để làm cho ta thấy oi ả, nóng bức.
YênBái - Tôi mở trang đầu đọc và tự nhủ mình sẽ chỉ đọc trang đầu thôi, nhưng vì không kìm nén được tính tò mò mà tôi đã đọc sang trang thứ hai, thứ ba… rồi hết cả cuốn nhật kí.