YBĐT - Mỗi mùa xuân về, thời gian lại khoác lên mình chiếc áo mới, tạm biệt năm cũ qua, chào đón năm mới tới với bao hy vọng và niềm vui. Trong tiết trời se lạnh ấy, khi mà mọi người đang nô nức chuẩn bị đón tết thì mẹ lại bắt đầu công việc, đưa gió xuân đến mọi nhà.
Tháng Năm, trời bắt đầu vào hạ, nắng có phần gay gắt hơn và khung cửa sổ ngập màu phượng vĩ. Tiếng ve kêu da diết đến nao lòng. Những trang lưu bút của học trò cuối cấp chuyền tay nhau viết vội, đong đầy những luyến tiếc cho cái thời “nhất quỷ” đã sắp sửa qua đi.
Kính tặng cô giáo Nguyễn Hoàng Liên
Không biết đã bao nhiêu lần cô nhắc nhở chúng em phải cố gắng học tập, phải rèn luyện đạo đức, nhưng chúng em cứ như để ngoài tai những lời răn dạy ấy.
YBĐT - Ai cũng nghĩ học là phải nghiêm túc, là đau đầu với những phút kiểm tra bài cũ, với việc đọc chép, với bảng đen phấn trắng, với sự quản lý của các thầy cô giáo. Song, có những tiết học rất đặc biệt. Không còn sự ràng buộc của những qui định trong giờ học, không phải là bài giảng của thầy cô mà thay vào đó là sự diễn xuất đầy cảm động của các diễn viên trong phim.
Bạn! Nếu có một điều ước, bạn ước sẽ làm gì? Bạn sẽ ước mình học thật giỏi để sau này trở thành một người giàu có? Hay muốn trở thành một người nổi tiếng được mọi người biết đến? Hoặc ước mơ đó nhỏ bé thôi, bạn sẽ không bị điểm kém vào tiết kiểm tra môn Sử ngày mai? Thực tế hơn là có một cuốn sổ nhật ký thật đẹp? Một cây bút chì mới cóng? Điều ước của bạn thật đẹp, thật trong sáng.
YBĐT - Khi tôi 18, tôi đang sống những tháng ngày đẹp nhất của cuộc đời. Tuổi 18 mộng mơ nhiều và khát khao cháy bỏng.
Mùa đông năm nay muộn hơn so với mọi năm. Tiết trời vẫn còn hanh hao nắng và gió. Vậy mà sớm nay đến trường, tôi cảm nhận cái lạnh thật rõ ràng và chợt nhận ra rằng mình sắp bước sang tuổi 17.